Khương Yên rùng mình, nàng không dám ngẩng đầu lên nhìn đối phương, nhưng bản thân rất rõ ràng ánh mắt của hắn.
Ánh mắt ấy dường như không thuộc về nhân gian, mà tựa như một loài mãng xà khổng lồ đang chậm rãi trườn quanh, từ từ siết chặt lấy nàng trong sự hứng thú tột độ.
Dù cho Cơ Trường Uyên chỉ an tọa, giữ im lặng, Khương Yên vẫn cảm thấy toàn thân mình ướt đẫm, như thể đã bị ánh mắt hắn l.i.ế.m láp qua từng tấc da thịt.
"Điện hạ, ngài có việc gì cần phân phó ạ?"
Khương Yên không muốn nán lại nơi này lâu hơn nữa, chỉ có thể đ.á.n.h bạo mở miệng hỏi trước.
Cơ Trường Uyên khẽ ngoắc tay: "Lại đây với Cô."
Trên mặt bàn là một cuộn da dê được đặt ngay ngắn. Còn Cơ Trường Uyên, tay chống cằm, ánh mắt tà mị nhìn nàng, nửa khóe môi khẽ nhếch lên.
"Cái này là gì ạ?" Khương Yên ngập ngừng.
"Mở ra xem đi." Cơ Trường Uyên đứng dậy, vòng qua mặt bàn đi đến bên cạnh Khương Yên. Ngón tay to và dài của y vươn đến, gỡ nút thắt bằng dây thừng cói trên cuộn da.
Khương Yên cảm thấy bất an tột độ, cảm giác ấy không khác gì đối diện với vực thẳm không đáy. Nàng hiểu rằng, chỉ cần liếc nhìn vào đó, bản thân sẽ bị hút vào hố đen vô tận, vĩnh viễn không thoát ra được.
Thấy Khương Yên còn ngần ngừ, Cơ Trường Uyên cúi đầu xuống, khuôn cằm sắc nét như được gọt đẽo bởi nghệ nhân điêu khắc kỳ tài gần như tựa vào đầu vai của nàng. Ngữ điệu của hắn vẫn thong thả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-tung-la-binh-phong-nay-la-kiep-nan-cua-cac-nguoi/5022694/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.