Tay nghề pha trà của Khương Yên quả nhiên càng lúc càng điêu luyện. Một chén trà thơm nồng bốc khói nghi ngút nhanh chóng được đặt lên mặt bàn gỗ đàn hương bóng loáng.
Cơ Trường Uyên từ đầu đến cuối không hề liếc mắt nhìn Khương Yên dù chỉ một cái, chỉ chăm chú bàn bạc cùng Cao Dục về buổi lễ tế trời đầu năm.
Cho đến khi Khương Yên mệt mỏi đứng bên cạnh, mí mắt đã rũ xuống, đầu gật gà gật gù, Cơ Trường Uyên lúc này mới ngẩng đầu lên, giọng điệu hờ hững: “Đi chơi suốt một ngày, ngươi thấy vui chứ?”
Khương Yên giật mình tỉnh hẳn, lập tức nặn ra một nụ cười nịnh nọt: “Dạ, nhờ hồng phúc của điện hạ, hôm nay nô tỳ rất vui vẻ.”
“Vậy sao? Miệng nói vui mà sao thần sắc lại tiều tụy như vậy? Hay là ngươi đi chơi với người khác thì vui vẻ, còn về phủ nhìn thấy Cô lại cảm thấy mệt mỏi ủ rũ?” Cơ Trường Uyên cong môi cười, lời nói ra chứa đầy sự trào phúng.
Hiển nhiên, hắn đã sớm nắm được mọi chuyện xảy ra sáng nay rồi.
Truyện này của Ếch Ngồi đáy Nồi. Truyện chỉ được đăng tải tại nhà Ếch Ngồi đáy Nồi và MonkeyD, nghiêm cấp reup dưới mọi hình thức.
Khương Yên vội vàng xua tay phủ nhận: “Không phải, tuyệt đối không phải đâu ạ…”
Cơ Trường Uyên khẽ nhấc mí mắt, ánh mắt lạnh lùng đảo qua chiếc tráp nàng tùy tiện đặt trên chiếc ghế đẩu bên cạnh: “Đi ra ngoài một chuyến mà còn có thể mang quà về, Khương Yên ngươi quả nhiên là có bản lĩnh không nhỏ.”
“Thái t.ử điện hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-tung-la-binh-phong-nay-la-kiep-nan-cua-cac-nguoi/5022687/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.