Trong Chính sảnh nhất thời lặng như tờ, mọi người lấm lét quay đầu nhìn nhau.
Mặt mày Thanh Anh tái mét, thân hình nàng ta lảo đảo muốn vén đám đông, tiến đến quỳ sụp trước mặt Cơ Trường Uyên.
Một tiếng ‘rầm’ vang lên, lập tức thu hút ánh nhìn của tất cả.
Khương Yên khuỵu hai gối, nện mạnh xuống sàn nhà, cả người rạp sát trên mặt đất.
“Khải bẩm Điện hạ, trưa hôm nay đích thực Thanh Anh tỷ tỷ có ghé qua phòng nô tỳ, và ngồi lại khá lâu…”
Cơ Trường Uyên khẽ liếc mắt một cái, lãnh đạm ban lệnh: “Tiếp tục nói.”
“Trong xấp giấy tuyên dâng lên chiều nay, đích thực có một phần là do Thanh Anh tỷ tỷ giúp nô tỳ chép hộ…”
Khương Yên còn chưa kịp dứt lời, đã nghe thấy tiếng cười khẩy nho nhỏ vang lên từ phía đối diện.
Hoàng Oánh chu môi, thủ thỉ vào tai T.ử Kiều: “Nha đầu này đúng là đồ nô tỳ tham lam, đã bị chủ t.ử hạ lệnh chép phạt mà còn dám gian dối nhờ vả kẻ khác. Thái t.ử Điện hạ của chúng ta ghét nhất là bị người ta lừa gạt qua mặt đó.”
Dù âm thanh không lớn, nhưng vẫn đủ để Thanh Anh đang đứng cạnh bên nghe thấy rõ mồn một.
Nàng ta vội vàng quỳ sụp xuống, muốn ra sức thanh minh: “Không phải vậy, thưa Điện hạ…”
“Quả thực nô tỳ có nhờ Thanh Anh tỷ tỷ giúp đỡ một việc.” Khương Yên đáp lời dõng dạc, đoạn rút ra một xấp giấy giấu trong tay áo, cung kính dâng lên: “Kính mời Điện hạ xem xét.”
Cao Dục hơi nhức đầu, vội vàng tiến đến nhận lấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-tung-la-binh-phong-nay-la-kiep-nan-cua-cac-nguoi/5022685/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.