Mọi người cũng chạy đến xem tình hình, riêng Chưởng Môn là lo lắng nhất:
"Tần Dương! Ngươi mau đến đây!"
Chưởng Môn gọi Tần Trưởng Lão đến xem xét tình hình, Tần Dương cũng chạy nhanh đến bắt mạch kiểm tra cho Âu Dương Mặc.
"Không vấn đề gì lớn. Linh lực cạn kiệt, khí huyết không ổn định. Thương thế cũng nhẹ chỉ cần dưỡng thương một thời gian là được."
Chưởng Môn lúc này cũng thở phào nhẹ nhõm, liền cho người đưa Âu Dương Mặc về động phủ.
Trong cơ mê, Âu Dương Mặc vô thức đi vào trong tiểu thế giới trong ngọc bội.
"Tiểu tử ngươi cuối cùng cũng đến rồi!"
"Người là?"
Âu Dương Mặc nhớ lại lần mới vào Linh KIếm Tông, y đi qua thấy một bức tượng vô cùng khí thế. Bức tượng hình một thiếu niên đứng hiên ngang chống kiếm xuống đất, trên đó còn khắc những phù văn cổ xưa:
"Đây là?" Âu Dương Mặc lúc đó hỏi Thái Thượng Trưởng Lão.
"À, đây chính là Chưởng Môn đời đầu của Linh Kiếm Tông – Dương Minh!"
Thái Thượng Trưởng Lão cũng kể lại sự tích huy hoàng của Dương Minh. Ông từ một người bị tộc nhân ruồng bỏ, từ một người không nơi nương tựa dần dần cố gắng tu luyện tung hoành khắp đại lục. Khiến bao người phải khiếp sợ. Ngọc bội của Âu Dương Mặc bây giờ là do một lần Chưởng Môn xông vào bí cảnh lấy được.
Trở về hiện tại, biết được người trước mặt chính là Chưởng Môn đời đầu lừng lẫy – Dương Minh thì Âu Dương Mặc cũng ngay lập tức bái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-tung-hoanh-khap-chu-thien-van-gioi/2727902/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.