Mùa hè nóng nhất, ta luôn nghe nàng lẩm bẩm về dưa hấu và thứ gì đó gọi là băng kê linh, ta không hiểu, gà để trong băng là ước nguyện linh nghiệm sao?
Vậy có nên giúp nàng đưa con gà mái mà Trương Cố Dương tặng đến hầm băng thử không?
Có lẽ không phải ý hay, con gà mái đó giờ là thú cưng mới của nàng, quý như bảo bối, không rảnh thì nhìn m.ô.n.g gà mà cười.
Nhưng nàng cười thật đẹp, mong nàng có thể cười nhiều hơn.
Hoàng đế đi săn không phải là cơ hội thích hợp để ám sát, núi rừng nhìn thì dễ ẩn nấp, thực tế lại rất dễ bị thị vệ bao vây, thêm cả hổ báo rắn rết, lỡ ta bị thương có chạy được không.
Dù sao thủ lĩnh nói nhiệm vụ không gấp, đợi đến Tết rồi tính.
Ta sẽ không thừa nhận là muốn thoát khỏi tên thị vệ họ Trương, để một mình ngắm hoàng hậu.
Nhưng tên họ Trương lại công khai mang quà cho nàng, một đôi thỏ trắng và sáu tấm da cáo trắng.
Thật không biết tặng quà, màu trắng dễ dơ nhất, ai mặc được?
Quả nhiên, hoàng hậu rất ghét món quà này.
Nếu nàng có thể từ chối thẳng thừng thì càng hoàn hảo.
Chỉ là mấy tấm da cáo thôi mà, lần sau có rảnh ta sẽ lột da gấu cho nàng, vừa ấm vừa bền.
Trương Cố Dương còn dám đòi túi thơm của hoàng hậu?
Quá mặt dày.
Hôm nay cũng là một ngày nhìn hắn ta không vừa mắt.
Túi trái cây khô hoàng hậu tặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-trong-bap-cai-o-hau-cung/3729933/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.