Cẩu hoàng đế còn không biết định ở hành cung bao lâu, dù sao thì ta cũng cầu khẩn Phật Bà phù hộ hắn ở hành cung đến hết năm mới quay về.
Dù sao thì những ngày Hoàng đế không có mặt, việc kiểm tra cung cấm tương đối không nghiêm ngặt, ta lén lút đi đến Minh Chỉ Cung xem thỏ cũng dễ dàng hơn nhiều.
Trong những ngày chuẩn bị qua đông, ta mở chế độ phê phán Từ Thịnh mỗi ngày một lần.
Lúc thu hoạch bắp cải, ta chỉ trích hắn từng nằm trong cung của ta chỉ lãng phí lương thực không làm việc.
Phơi chăn, ta mắng hắn vô lương tâm, biết rõ ta thiếu ăn thiếu mặc còn phá hoại một cái chăn của ta.
Đốt củi, ta càm ràm hắn không có tình nghĩa, nói đến là đến nói đi là đi, không để ta vào mắt.
Thúy Thúy có lẽ không chịu nổi những lời oán hận của ta, hễ có thời gian là đi cho thỏ ăn, tự cho mình là đang chuẩn bị thịt cho dịp Tết.
Trương Cố Dương không có trong cung, nhưng Lệ Viễn lại thường xuyên đến, không biết hắn kiếm cớ gì mà gửi một rổ than lớn đến Minh Chỉ Cung.
Ta và Thúy Thúy như kiến dọn nhà, chỉ để chuyển hai rổ than này cũng tốn ba bốn ngày.
Ban đầu ta định dựng một cái giường sưởi trong nhà, nhưng nghĩ đến củi và than đều khó kiếm, đốt giường sưởi thực sự quá xa xỉ, nên thôi.
Vẫn là đốt lò sưởi tạm bợ đi.
Ta cũng đã dò hỏi Lệ Viễn, có phải Trương Cố Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-trong-bap-cai-o-hau-cung/3729927/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.