Một đám người của Thượng Cổ Thần Sơn sắc mặt trắng bệch quỳ rụp xuống, người run lẩy bẩy, không dám ngẩng đầu lên.
Bộ dáng này cứ như động vật gặp phải thiên địch của mình vậy, nào còn kiêu căng ngạo mạn như lúc trước?
Mấy người Lâm gia nhìn cảnh này thì vui vẻ không thôi. Địa vị có cao thế nào, gặp Cố công tử cũng phải quỳ gối dập đầu thôi!
“Tại sao lại như vậy… “
Giờ phút này đến cả Diệp Lưu Ly sắc mặt cũng trắng bệch, tay nắm chặt trường kiếm. Nàng không ngốc, ngược lại nàng còn thông minh hơn rất nhiều so với người cùng thế hệ. Từ trong những lời nói vừa rồi nàng cũng nhìn ra được thân phận của Cố Trường Ca chỉ cao hơn chứ không thể thấp hơn nàng.
Tuy rằng sau lưng nàng cũng là Thái Cổ tiên tộc ở thượng giới, nhưng Cố Trường Ca lại là con trai duy nhất của gia chủ Trường sinh Cố gia. Phụ thân nàng thì có mỗi nàng là con gái nên mới yêu thương nàng như vậy, còn Cố Trường Ca, hắn rất có khả năng sẽ trở thành gia chủ tương lai của Cố gia. Thân phận bực này không phải là người nàng có thể so sánh được. Nghĩ tới đây Diệp Lưu Ly không khỏi có chút tuyệt vọng. Tại sao Diệp Trần ca ca lại đắc tội với một địch nhân kinh khủng như vậy?
Nàng vốn tưởng việc này có thể mượn bối cảnh sau lưng minh để giải quyết, ai mà ngờ được hiện tại xem ra nàng đã hơi ảo tưởng rồi.
“Tiểu thư, việc này hoàn toàn là hiểu lầm thôi, mau xin lỗi Cố công tử đi!”
Lúc này, Tuyết di cũng chạy tới khuyên giải. Cố công tử là nhân vật bực nào chứ? Sao lại để ý tới con kiến hôi như Diệp Trần được. Dưới cái nhìn của nàng, việc tạo quan hệ tốt với Cố Trường Ca trước mặt này mới là quan trọng hơn hết. Tiểu thư sao lại ngu xuẩn như vậy? Việc như thế cũng không nghĩ ra?
Trong lòng nàng hơi có chút hối hận, biết thế cứ âm thầm tìm tên tiểu tử thối kia bóp chết là được rồi. Nếu như vậy đã không có chuyện trọc giận Cố Trường Ca. “Tuyết di, ngươi không cần nói nhiều, ta sẽ không xin lỗi, chính hắn đã hại Diệp Trần ca ca phải chạy chối chết, trốn chui trốn lủi khắp nơi…”
Diệp Lưu Ly quật cường nói, trong mắt nàng tràn đầy vẻ không cam tâm.
Một màn này tự nhiên cũng đập vào mắt Cố Trường Ca, hắn vẫn bất động thanh sắc, nhưng trong lòng thì không khỏi cười nhạo. Dù sao vẫn là một tiểu nha đầu mà thôi, còn có thể tạo ra sóng gió gi?
Chỉ là suy xét đến thân phận của nàng, tiểu công chúa của Thái Cổ Diệp tộc, Cố Trường Ca cảm thấy có thể lợi dụng điểm này một chút.
Nàng chẳng phải là thanh mai trúc mã của Diệp Trần, cùng hắn lớn lên, rất có hảo cảm với hắn đó sao?
Diệp Trần vừa hay cũng là điểm yếu của nàng.
Nói ra thì thế lực của Diệp Tộc ở trên thượng giới cũng không phải là nhỏ, là gia tộc có quan hệ gần gũi trong Thái Cổ vạn tộc, nghe nói còn có huyết mạch của tiên. Nghĩ đến đây, khóe miệng Cố Trường Ca khẽ cười, trong lòng lại vạch ra được một kế hoạch tỷ mỉ hơn.
Chớ quên rằng hắn là người kế thừa của ma công cấm kỵ, chính là thân mang theo ma tâm.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]