Cố Trường Ca ánh mắt ung dung, khẽ thổi ly trà trong tay.
Áo trắng như tuyết, không dính một hạt bụi.
Trên ngũ quan thanh tuấn dường như có một tầng sương mù bao phủ, thần sắc vô cùng bình đạm.
Cao cao tại thượng, quan sát hết thảy.
Là người khó có thể hiểu thấu.
Toàn bộ chuyện sảy ra trong đại điện, hắn dường như không để trong lòng.
Luôn đặt mình nằm ở ngoài cục.
Rất ngầu, rất thâm sâu khó lường - đây là cảm giác trong lòng tất cả mọi người lúc này.
Mặc kệ là ai đều cảm thấy nam tử mặc áo trắng này thân phận không đơn giản.
Bất luận là khí chất hay là cử chỉ, đều lộ ra một cỗ siêu khí chất siêu phàm thoát tục.
Không phải người phàm!
Đương nhiên, mọi người hoàn toàn không biết Cố Trường Ca đang tỏ ra hời hợt, thực tế là hắn đang. . . Mờ mịt.
Hắn cũng không phải không thèm để ý đến chuyện xảy ra bên trong điện.
Mà là giờ phút này nguyên nhân chính là hắn đang phát ngốc vì ký ức dung hợp.
Hắn là một người xuyên không.
Một giây trước còn đang ngủ, kết quả trợn mắt tỉnh lại, đã đến thế giới huyền huyễn đầy nguy hiểm này.
Ở chỗ này cường giả vặt trăng hái sao, rời núi lấp biển, phi thiên độn địa, kẻ yếu sẽ bị người giẫm đạp, mạng người như cỏ rác, hoàn toàn không có cái gọi là tôn nghiêm.
Hắn là đệ tử chân truyền của bất hủ đại giáo trên thượng giới xuống đây để rèn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-troi-sinh-da-la-nhan-vat-phan-dien/3456957/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.