24.
Nửa mê nửa tỉnh, ta nghe thấy tiếng động bên ngoài, hình như có ai đó đang xông vào phòng.
Cửa bị mở tung ra, ánh trăng bên ngoài chiếu lên khuôn mặt đang đưa mắt tìm kiếm.
Ta cố gắng mở mắt nhìn.
Bóng nến chợp chờn, ba người phai thành hai người, rồi cuối cùng rõ lại thành một người.
Thì ra là Sở Cửu.
Huynh ấy bước vào, sắc mặt nghiêm nghị, mồ hôi còn lấm tấm đọng trên trán, ánh mắt như muốn giết người.
“Động tĩnh lớn thật.” - Người bên cạnh ta nhàn nhạt nói - “Sở thiếu gia không công không chuyện lại tự tiện xông vào phủ thái tử, nên tính tội gì?”
Ta hoang mang, lảo đảo tự đứng dậy, cảm thấy tay chân bủn rủn, ngã vào người Tạ Lăng, quay sang nói với hắn.
“Đừng giận, là ta bảo huynh ấy đến đón ta.”
Tạ Lăng đỡ lấy ta, ta không biết nhiệt độ trên cơ thể hắn lại cao đến như thế, đốt lây sang người ta khiến ta khó chịu.
Ta đưa tay lên sờ trán hắn đo nhiệt.
“Huynh ốm rồi sao?”
Tạ Lăng nắm lấy tay ta, siết chặt nó trong lòng bàn tay nóng bỏng của hắn. Hắn ôm lấy ta, nửa người ta gần như nằm gọn trong lòng hắn.
Hắn ngẩng đầu lạnh lùng nhìn Sở Cửu.
“Điện hạ, hầu phủ phu nhân đã làm bánh hoa quế, đang đợi quận chúa về dùng.”
Sở Cửu không khiêm nhường cũng không kiêu ngạo, nhàn nhạt cất tiếng.
Hai người giương cung bạt kiếm với nhau một lúc lâu.
Cuối cùng, Tạ Lăng bế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-tro-thanh-tuc-huyen-cua-thai-tu/2868113/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.