Thói quen giờ giấc của Quân Hoài Lang luôn rất chính xác.
Ngày hôm sau vừa mở mắt, nắng mai yếu ớt ngoài cửa sổ vừa lúc xuyên qua màn giường dừng trên tay y.
Quân Hoài Lang cảm thấy trong tay có một vật cứng nhỏ, không khỏi giật mình, xòe tay ra nhìn.
Y đang cầm là một khối lệnh bài ngọc bích có kích thước bằng nửa lòng bàn tay.
Ký ức đêm qua ùa về trong chốc lát.
Y nhớ khối ngọc này là do Tiết Yến đưa cho.
Khi đó, những lời Tiết Yến nói làm y rất lâu không thể hoàn hồn trở lại, nhất thời không trả lời hắn. Ngược lại, Tiết Yến đã kéo y đứng dậy rồi đưa khối ngọc cho y.
"Sau khi ta đi, ngươi cầm cái này có thể điều động Cẩm y vệ ở đây." hắn nói "Còn có Đoạn Thập Tứ. Ta sẽ lệnh hắn luôn âm thầm bảo vệ ngươi, muốn làm gì thì cứ gọi hắn."
Lúc đó Quân Hoài Lang không thể hiện ra trên mặt, nhưng trong lòng thì đã hỗn loạn. Tim y đập thình thịch, lòng như lửa đốt, sự điềm tĩnh còn lại chỉ đủ để duy trì nét bình lặng trên mặt.
Y đáp lời nhận lấy khối ngọc, như muốn ép buộc bản thân bình tĩnh lại, nắm chặt khối ngọc trong tay.
Lần này đã nắm chặt rất lâu.
Lúc này, khối ngọc cứng ngắt đã nhuốm nhiệt độ cơ thể y, nó tròn trịa ấm áp, trên đó có khắc tên của Tiết Yến.
Rõ ràng chỉ là hai chữ lạnh lẽo, nhưng ở trước mặt Quân Hoài Lang lại hiện lên đôi mắt nghiêm túc nhìn mình đêm qua của Tiết Yến.
Quân Hoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-tro-thanh-anh-trai-cua-nu-chinh-trong-truyen-nguoc/907305/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.