Quân Hoài Lang cố gắng đẩy nhưng không đẩy hắn ra được.
Y không khỏi khẽ thở dài một tiếng, sau đó giơ tay vỗ vỗ vai Tiết Yến.
Y cảm nhận được người đó ôm chặt y, hai người gần đến mức làm y có thể nghe thấy nhịp tim như trống của hắn.
Cánh tay hắn run rẩy, hơi thở cũng có chút run, ướt đẫm cả người. Rõ ràng một người cao to như vậy ôm chặt lấy mình, nhưng sao người chịu ấm ức cứ như là hắn vậy.
Như thể hung thần vừa rồi không phải là hắn ấy.
Dù Quân Hoài Lang đã hạ quyết tâm cắt đứt ý nghĩ về hắn, nhưng lúc này không khỏi mềm lòng, tuy muốn đẩy hắn ra mà tay lại như chẳng hề có sức.
"... được rồi." y nói "Không sao."
Tiết Yến không nói gì, nhưng hắn không buông tay.
Chỉ có hắn mới biết lúc hắn đến tình hình nguy hiểm như thế nào.
Sáng sớm hắn rời thành cùng nhóm người Vĩnh Ninh Công, Đoạn Thập Tứ cũng đi cùng hắn, chỉ để lại một tiểu đội Cẩm y vệ trong thành.
Ra khỏi thành không bao lâu, bánh xe trũng xuống hố trên đường, hộ vệ đi theo lại bận rộn đẩy xe. Khó khăn lắm mới có thể đi tiếp, Cẩm y vệ lại chạy đến nói đê vỡ ở thành Bắc làm ngập một nửa phía Bắc Kim Lăng.
Tiết Yến vừa nghĩ đã biết trong chuyện này có điều kỳ lạ.
Vỡ đê ngay lúc bọn họ không ở trong thành, dù Tiết Yến không hiểu công trình thủy lợi, nhưng hắn biết có thể tin tưởng Thẩm tri phủ. Trong đó, chắc chắn có người âm thầm động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-tro-thanh-anh-trai-cua-nu-chinh-trong-truyen-nguoc/907297/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.