Tiết Duẫn Tắc vốn đang choáng váng bởi ba cái quán nhĩ của Tiết Duẫn Hoằng, lúc này nghe được Tiết Yến hỏi chuyện, mới miễn cưỡng lấy lại tinh thần.
Hắn bắt đầu buồn bực.
Hắn vốn cảm thấy vận may của bản thân đã rất tốt, không nghĩ tới của lão tứ lại càng tốt hơn! Lão tứ còn nói do may mắn, may mắn thế nào mà đoạt hạng nhất của hắn!
Tiết Duẫn Tắc tích tụ một bồn lửa giận, Tiết Yến lại vừa vặn đụng vào họng súng của hắn.
"Ha, ngay cả như thế nào ném thẻ vào bình rượu cũng không biết, người đất Yến các ngươi đều học bọn mọi rợ khiêu vũ tìm niềm vui sao?" Hắn cất cao thanh âm, châm chọc nói.
Tiết Yến nhàn nhạt nhìn hắn một cái, không nói tiếng nào
Câu trào phúng này của hắn để Thanh Bình đế ngồi ở nơi cao nghe được. Hắn nghe được trận ầm ĩ này, Tiết Yến cũng chậm chạp không bước lên, liền thu tươi cười, hỏi: "Làm sao vậy?"
Tiết Duẫn Tắc liếc mắt mỉa mai nhìn Tiết Yến một cái, trực tiếp đi ra phía trước, hành lễ với Thanh Bình Đế nói: "Phụ hoàng, Tiết Yến nói hắn không hiểu quy tắc đầu hồ!"
Thanh Bình Đế vốn bị mẹ con bọn họ làm phiền đến đau đầu, lúc này càng phản cảm dáng bộ hám công to thích việc lớn này của hắn. Tâm tư gì cũng giấu không được, vui giận đều hiện trên mặt, còn ham mê gây rắc rối trong ngày Tết.
Quá mất phong độ hoàng gia.
Bây giờ nghe hắn vội vàng tố cáo, chán ghét trong lòng Thanh Bình Đế càng nồng đậm.
Từ lâu, làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-tro-thanh-anh-trai-cua-nu-chinh-trong-truyen-nguoc/907252/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.