Khi Tiết Yến trở lại Tây trắc điện, đêm đã khuya.
Hắn ngồi dưới đèn, một mình ngắm nghía tiền đồng trong tay.
Chỉ là một tiền đồng bình thường, không có gì đặc biệt, phía trên có khắc bốn chữ "Thanh Bình Thông Bảo", khúc xạ một màu sắc ảm đạm dưới đèn.
Nhưng hắn cứ lật đi lật lại xem, ánh mắt chưa từng dời đi nơi khác. Tiến Bảo cũng không dám quấy rầy hắn, chỉ ngẫu nhiên liếc mắt nhìn vẻ mặt của hắn.
Tiết Yến buông rèm mắt, lông mi dưới ánh đèn phủ xuống một cái bóng thật dài, con ngươi hắn phẳng lặng, nhưng ánh mắt lại sâu thẳm, Tiến Bảo thật đoán không ra hắn đang suy nghĩ gì.
Vì thế, Tiến Bảo trộm chuồn ra ngoài, lấy nước ấm cho hắn rửa mặt.
Thế nhưng hắn mới đi không bao lâu, lại vòng trở về. Nghe được tiếng cửa mở, Tiết Yến ngẩng đầu dòm hắn một cái. Tiến Bảo đứng ở cửa, dáng bộ ấp a ấp úng, do dự không dứt.
"Có chuyện thì nói." Nét mặt Tiết Yến lãnh đạm, lại dịch mắt về trên tiền đồng, cũng không quan tâm nguyên nhân vì sao hắn ngập ngừng không nói.
"Chủ tử, bên ngoài cung Minh Loan...... Tiểu Ngụy Tử tới." Hắn nói. "Nói có vị công công, muốn gặp điện hạ."
Tiết Yến dừng một chút, nâng mắt.
Tiến Bảo run run rẩy rẩy há miệng nói: "Hắn nói điện hạ phải từ cửa hông ra ngoài, nhất định không thể gây chú ý...... Chủ tử, chẳng lẽ là......!"
Hắn nói đến đây, đã gần như tắt tiếng.
Tiết Yến nhướng mày, có chút nghi hoặc mà nhìn hắn: "Có gì mà sợ đến vậy?"
Tiến Bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-tro-thanh-anh-trai-cua-nu-chinh-trong-truyen-nguoc/907242/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.