Nghe Tiết Nghiên Tuệ dặn dò một phen, Tống nữ quan vừa nghe liền hít vào một ngụm khẩu khí,... Quý phi nương nương đối với nhà mẹ đẻ của mình đây là có bao nhiêu thù hận nha...
Bất quá,Tống nữ quan liền nhớ lại một hồi cố sự, người vợ đầu tiên của Tề quốc công chính là bị bệnh nặng qua đời, cái chết của bà ấy hình như cũng không được rõ ràng cho lắm.
Mà những năm gần đây, Tiết Thành từng bước thăng chức, được tiên đế ban cho làm trọng thần hai triều, phong làm Tề quốc công, đứng đầu văn võ bá quan. Người có thể bấy giờ cùng hắn ta phu xướng phụ tùy, bước lên địa vị cao sang cũng chỉ có một mình Thôi phu nhân, Tiết Thành cũng chưa từng vì vị phu nhân mất đi kia của hắn mà thỉnh cầu truy phong một danh hào cáo mệnh phu nhân. Tiết Thành vốn có xuất thân nghèo khổ thấp hèn, thời điểm nghèo khổ chỉ có một mình vợ trước đồng cam cộng khổ với hắn, đến lúc vợ hắn mang bệnh chết đi, hành động của hắn ta cũng không khỏi quá bạc bẽo rồi.
Mà mẹ ruột của quý phi nương nương lại chính là người vợ đầu thê thảm này của Tề quốc công, người cũng không phải thánh nhân, làm sao có thể không mang hận? Tống nữ quan rốt cuộc cũng có thể hiểu cách hành xử của nàng.
"Nữ quan cứ yên tâm cho người đi làm, cần thứ gì cứ nói với bổn cung một tiếng". Tiết Nghiên Tuệ tài nguyên rộng rãi, ngoại trừ những người theo nàng ở trong cung, bên ngoài cung nàng cũng có nhân thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-trao-cuoc-doi-minh-cho-bao-chua/4081721/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.