16.
Ta hận bọn họ đến mức nếu bây giờ họ đứng trước mặt ta thì ta sẽ cầm d.ao giế.t họ mà không có chút do dự nào nữa.
Sau khi từ cung của Đồng phi về, ta ở trong phòng bếp bận rộn cả một buổi chiều, cuối cùng vào thời gian bữa tối bưng ra một nồi canh gà hầm nấm thơm nức mũi.
Khi Tạ Hành tới, ta đặt một bát canh trước mặt chàng: "Tối nay ta sẽ canh chừng chàng, chàng nhất định phải uống hết hai bát đó."
Chàng cười bất lực, nhưng có vẻ như là rất vui: "Được."
Sau khi dùng bữa xong, ta và Tạ Hành ngồi đối diện với nhau trên chiếc ghế dài êm ái.
Ta tiếp tục đọc sách và học chữ, chàng chăm chú phê duyệt tấu chương.
Ngọn nến sáng le lói trong đèn lưu ly, mùi vỏ quýt hơ trên bếp than khiến cả gian phòng vương vấn một mùi thơm thanh ngọt.
Khi ta lật đến trang sách cuối cùng, ta đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn chàng: "Tạ Hành."
"Ừm?"
Bàn tay cầm bút của chàng khẽ khựng lại, chàng cũng nhìn ta.
Ngọn nến màu đỏ cam lay động trong đáy mắt chàng, mang đến sự ấm áp mơ hồ từ sâu thẳm, không nhanh không chậm nhẹ nhàng bao phủ ta.
Ta nắm chặt trang sách, nhẹ nói: “Năm năm trước… Năm ta chín tuổi, đệ đệ ham chơi, nằng nặc đòi ta dẫn ra hồ bắt cá.”
"Hôm đó là đông chí, ngoài trời tuyết rơi dày đặc, rất lạnh, thậm chí mặt hồ cũng đóng băng. Ở đó có một cái hố tròn để câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-tien-cung-nam-14-tuoi/2937139/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.