Quả nhiên, sau một hồi giằng co mãnh liệt với quỷ áp giường, Diệp Hi hoảng hốt mà bật dậy mở to mắt ở giữa giường lớn rộng 40 ngàn mét vuông.
Lần tỉnh dậy này của cậu hoàn toàn không giống với tất cả những lần khác. Trước kia, mỗi lần mở mắt ra đều là một mảnh trắng xóa ngút trời, nhưng lần này thì không phải vậy, trước sau trái phải trên chiếc giường rộng bao la bát ngát thế nhưng lại được phủ kín màu đỏ như máu. Bất thình lình nhìn thấy còn tưởng rằng bản thân chỉ là ngủ một giấc, không cẩn thận liền xuống địa ngục mất rồi.
Diệp Hi âm thầm chửi một câu, há miệng run rẩy chọc chọc Thẩm Tu Lâm đang ngủ bên cạnh.
Đúng vậy, Thẩm tổng cũng xuyên qua, lúc này đang cau mày đầy bất an, trên cái trán trơn bóng lấm tấm những giọt mồ hôi, dường như cũng đang đấu tranh với quỷ áp giường. Bị Diệp Hi chọc như vậy, hắn lập tức mở mắt ra tỉnh lại, sau khi nhìn rõ cảnh vật xung quanh thì lộ ra biểu tình "quả nhiên là vậy".
"Sau khi vừa chợp mắt được một lát thì cơ thể lại đột nhiên không cử động được nữa, anh liền biết e rằng lại phải tiến vào." Thẩm Tu Lâm nhìn xung quanh một vòng, nhanh chóng bình tĩnh lại.
"Sao cái giường này lại biến thành màu đỏ hết rồi?" Diệp Hi duỗi tay sờ soạng trên giường.
Mặc dù màu đỏ là để thể hiện niềm vui, thế nhưng cả một khối đỏ diện tích lớn như vậy thì chỉ mang đến cho người ta cảm giác ngột ngạt, thực sự không cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thuc-phai-mary-sue/397016/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.