Bọt nước xanh lam rơi xuống từ không trung, giống như là một cơn mưa sao.
Diệp Hi ngồi trên đá ngầm, cẳng chân trần trụi đung đưa hất lên nước biển óng ánh, vẽ ra trong không trung từng dòng nước long lanh. Mắt cậu chăm chú ngắm nhìn nước biển, nhưng trong đầu lại tràn đầy hình ảnh Thẩm Tu Lâm, tim đập nhanh chưa từng thấy.
Ký ức về Thẩm Tu Lâm tồn tại trong đầu cậu cũng bị đào lên, từ từ từng hình ảnh một ùa về trong suy nghĩ của Diệp Hi. Khuôn mặt anh tuấn lạnh lùng, âu phục giày da nghiêm trang phát biểu, lúc gặp gỡ thoáng qua ngắn ngủi nhìn chăm chú, khi ở cùng mình không được tự nhiên ho nhẹ, lúc hắn like tất cả soup gà trong vòng bạn bè của mình, mỗi lần giương mắt nhìn hắn trong đám đông đều luôn trùng hợp thấy hắn cũng đang nhìn mình...
"Em cười gì vậy?" Thẩm Tu Lâm ngồi xuống bên cạnh cậu.
"Hả? Em cười cái gì?" Diệp Hi giơ tay sờ mặt mình, mới chợt nhận ra không biết từ bao giờ cậu vẫn đang ngây ngô cười.
Vô cùng giống con trai ngốc nhà địa chủ!
Thẩm Tu Lâm bất đắc dĩ nhìn cậu, giơ tay chỉ lên bầu trời, dùng đầu ngón tay vẽ ra đường nối mấy ngôi sao lấp lánh lại với nhau, hỏi: "Nhìn thấy bắc đẩu thất tinh không?"
Diệp Hi nghiêm túc dùng ánh mắt đuổi theo ngón tay hắn, đáp lời: "Có... Em đã quên lần gần nhất nhìn thấy nhiều sao như vậy là bao giờ rồi."
"Anh cũng vậy." Thẩm Tu Lâm ngoài miệng nói thế, nhưng tay lại giống như vô cùng quen thuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thuc-phai-mary-sue/397006/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.