Hôm sau, Thẩm Hoài An, Cốc Thu Vũ và Tiêu Dực chuẩn bị ra chiến trường trợ giúp những người tu tiên khác. 
Một đêm trước ngày đi, Lý Thanh Thành lần lượt đoán mệnh cùng với tương lai vận thế cho mấy người bọn họ. Hà Sơ Lạc, Lục Ngôn Khanh đều căng thẳng mà nhìn cậu ấy. 
Mãi cho đến Lý Thanh Thành buông tay, cậu ấy nói, “Không có vấn đề lớn.” Sau đó mọi người mới nhẹ nhàng thở ra. 
Lý Thanh Thành nhìn về phía ba người, cậu ấy nghiêm túc nói, “Mọi người phải nhớ kỹ, tuy rằng theo ý đệ thì mọi người sẽ không xảy ra chuyện gì, nhưng chớ bởi vậy mà sơ sẩy chủ quan. Tương lai của con người giống như là dây đằng không ngừng sinh trưởng, một hành động nhỏ hay một chút ý niệm thôi cũng sẽ làm thay đổi hướng đi của tương lai. Nhất định phải thật cẩn thận, bảo vệ chính mình thật tốt, mới có thể không lo lắng.” 
“Huynh biết rồi, đệ yên tâm đi.” Thẩm Hoài An nói lời an ủi, “Chúng ta nhất định sẽ lượng sức mà làm.” 
Hà Sơ Lạc luyến tiếc Cốc Thu Vũ, muốn đi cùng nàng ấy, nhưng lại bị Cốc Thu Vũ từ chối. 
Đêm đó, Cốc Thu Vũ trấn an Tiểu Hồ, Thẩm Hoài An và Lục Ngôn Khanh ngồi trên mái hiên ở chủ điện uống rượu. 
Từ nơi này nhìn ra, trên trời ánh sao lập lòe, Huyền Sơn Cổ Mạch yên tĩnh không tiếng động, kết giới sương mù nơi xa chậm rãi vận hành. 
“Huynh thật sự không đi sao?” Thẩm Hoài An nói, “Đệ cảm thấy huynh rất thích hợp làm lãnh đạo, nếu ở trên chiến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thu-cac-tieu-lao-dai-lam-do-de/361814/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.