Ngu Sở chưa bao giờ gặp được sự tồn tại như Quân Lạc Trần.Hoặc là nói, bởi vì Quân Lạc Trần mất đi ký ức mà thể hiện ra trạng thái vô hại giống như chim non thật sự là hiếm thấy.Đấy là chưa nói đến bộ dạng kinh người đến thế của hắn.Nét đẹp của Quân Lạc Trần không phải là thuộc dạng tinh xảo tuấn mỹ nam sinh nữ tướng như của nam chính trong văn tu tiên thời xưa mà càng thiên về nét đẹp nam tính kiên nghị, hình dáng ngũ quan cũng góc cạnh rõ ràng, mi cốt sắc bén.Diện mạo khí chất sắc bén lãnh đạm như vậy cố tình tương xứng với một đôi mắt xinh đẹp quá mức nhu hòa làm trung hòa đi ngũ quan mang tính công kích của hắn.Đôi mắt của hắn quá mức xinh đẹp, thậm chí nữ tử tuyệt đẹp cũng sẽ tự thấy không bằng.
Lông mi dày dặn thon dài cong vút, đồng tử sạch trong, khi nhìn Ngu Sở phảng phất sẽ dùng đôi mắt ấy để nói chuyện.Tương phản như vậy khiến cho việc khi Quân Lạc Trần nói ra một câu nhìn thấy nàng sẽ cảm thấy vui vẻ làm một người tuyệt tình chưa bao giờ rung động quá một chút tình cảm nào đối với nam nhân, trước đây cả đầu óc đều là nhiệm vụ, hiện giờ cả đầu óc đều là nuôi hài tử như Ngu Sở cũng không tránh khỏi đầu quả tim run lên.Yết hầu của Ngu Sở mấp máy, không thể không dời đi ánh mắt để không nhìn vào đôi mắt của Quân Lạc Trần nữa.Không biết như thế nào nàng liền cảm thấy bản thân vẫn luôn nhốt hắn ở trong tiểu viện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thu-cac-tieu-lao-dai-lam-do-de/361792/chuong-136.html