Sau khi Thẩm Hoài An khai thông được đầu óc cũng khiến mọi người đỡ lo hơn trước.
Y quay trở về làm chính mình, khôi phục lại tính cách hoạt bát như trước nhưng lại có thể cảm nhận được y trưởng thành hơn rất nhiều.
Ít nhất Thẩm Hoài An ngồi yên được.
Y nhất định phải đi con đường không giống với Lục Ngôn Khanh.
Trong mấy năm tự mình thử các phương diện khác nhau, Lục Ngôn Khanh lựa chọn trở thành pháp tu, ở phương diện thuật pháp sự tiến bộ và thành quản vận dụng của hắn đúng là để cho người xem thế là đủ rồi.
Thậm chí Ngu Sở còn chưa dạy thì hắn đã bắt đầu tự nghĩ ra chiêu thức hai hệ thủy mộc nhập vào làm một, đối với sự vận dụng thuật pháp hắn càng ngày càng thuận buồm xuôi gió.
Còn Thẩm Hoài An thì thực rõ ràng là chọn kiếm tu.
Y đi còn đường kiếm đạo ở Tu Tiên giới sẽ bắt đầu lại từ đầu, Thẩm Hoài An vốn có thiên phú hơn người, hơn nữa từ kinh nghiệm của quá khứ, mắt thường là có thể thấy được sự tiến bộ của y --- Ít nhất nhanh hơn nhiều so với tốc độ đả tọa tu luyện.
May mắn trong quá trình luân hồi cái gì Ngu Sở cũng đều học qua, nàng được hệ thống bồi dưỡng kỹ càng nên mới có năng lực khống chế được các đồ đệ có thiên phú dị bẩm này, cũng không đến mức xuất hiện tình trạng xấu hổ dạy được người này nhưng không dạy được người khác.
Còn về phần Tiểu Cốc, ban đầu Ngu Sở nghĩ tiểu cô nương còn nhỏ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thu-cac-tieu-lao-dai-lam-do-de/361696/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.