Trong khi hai huynh muội giãi bày tình cảm thì trên đường phố Vân Thành, Ngu Thượng Phàm với Lục Ngôn Khanh đang đi dạo.
Thấy nam nhân bên cạnh nhìn ngắm khắp nơi, Lục Ngôn Khanh nói, “Huynh muốn biết cái gì thì có thể hỏi tại hạ.”
Ngu Thượng Phàm quay đầu liền nhìn thấy người trẻ tuổi trước mặt có mái tóc đen dài như mực, tóc vấn quan ngọc, mặc bạch y không nhiễm một hạt bụi, tuổi còn trẻ đã mang cảm giác tiên phong đạo cốt, giống như ở trước mặt hắn toàn bộ đường phố đều trở nên mờ nhạt xấu xí không thôi.
Chẳng sợ Lục Ngôn Khanh đứng trước mặt Ngu Thượng Phàm, Ngu Thượng Phàm vẫn cảm giác có khoảng cách xa xôi. Hắn không thích loại cảm giác này nên chủ động ôm bả vai Lục Ngôn Khanh.
“Lục lão đệ, năm nay đệ bao nhiêu tuổi?”
“Còn ba tháng nữa tròn mười bảy.” Lục Ngôn Khanh nghi hoặc hỏi, “Có việc gì sao?”
“Đệ xem, huynh so đệ lớn hơn tám tuổi nhưng dựa theo bối phận thì hai chúng ta tính là ngang hàng, huynh gọi đệ một tiếng đệ, đệ có phải cũng nên gọi ta một tiếng ca.”
“Đúng là như vậy.” Lục Ngôn Khanh nói, “Ngu huynh có chuyện gì thì có thể nói thẳng.”
“Ý huynh là quan hệ này của chúng ta thì không cần phải khách sáo, thả lỏng một chút nào.” Ngu Thượng Phàm nghĩ gì đó rồi cười nói, “Như vậy đi, đệ có muốn nghe chuyện bát quái nhà huynh không? Đệ không muốn biết quá khứ của sư phụ đệ ra sao à?”
“Đệ không nghĩ.” Lục Ngôn Khanh nói, “Đây là việc riêng của sư tôn.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thu-cac-tieu-lao-dai-lam-do-de/277092/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.