Một lần, hai lần, ba lần...
Muốn chơi, con mẹ nó ngươi không phải chơi sao, vậy bổn gia chủ chơi chết ngươi.
Lần trước tuy rằng Cao Chiến Uyên bắt được kẻ theo cạnh Cao Phi xui giục, nhưng sau đó lại bị giết, mặc dù Cao gia cũng đoán ra có liên quan tới Phương Kỳ, nhưng không có chứng cớ nên không làm được gì.
Xong chuyện này, cho dù tạm thời không có cơ hội tốt như Cao Phi, có thể trực tiếp đánh chết Phương Kỳ, nhưng Nhậm Kiệt cũng phải chơi nàng một chút.
- Sảng khoái nha, thì ra đây mới là diễn, ha ha, Phương Kỳ thấy nhiều người như vậy xông tới chỗ nàng, không biết có cảm giác gì?
Mập mạp dọc đường cười không ngớt.
- Nếu những người kia cùng cùng đề nghị ả, nếu như ả không ra mặt, những người đó sẽ oán hận ả, đã nghiền, quá đã nghiền à. Mập mạp vừa cười, vừa vỗ tay khen ngợi.
- Vốn khi thấy bọn khốn kiếp kia, ta còn nghĩ muốn độc chết ả lầ nữa...
- Ừ, ừ, ừ! Mập mạp liên tục gật đầu, còn làm ra vẻ đồng cảm.
Nhậm Kiệt cười nói: - Nhưng sau đó ngẫm lại, lần trước sở dĩ chúng ta có thể dễ dàng đắc thủ như vậy, là vì ả không nghĩ ở Ngọc Hoàng Học Viện lại có người dám hạ thủ, mà bây giờ chuyện đã náo loạn như vậy, Phương gia không thể không phòng bị, cho nên chúng ta tạm thời không cần mạo hiểm. Dùng những người này thí nghiệm một chút, tìm hiểu tình huống bên ả, hơn nữa ngươi không thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thieu-duoc-vuong/1938558/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.