"Đây là..." Nhậm Kiệt vừa thấy thứ này lập tức cũng cả kinh. Không thể nào, lần này vui mừng cũng quá lớn đi! 
Hộp ngọc vốn chỉ lớn bằng bàn tay, vật chứa bên trong cũng không lớn, là một cái ấn nhỏ ở trong đó. Chỉ là vừa mở hộp ra liền cảm nhận được một loại sát khí vô biên. Nhậm Kiệt cũng không khỏi khẽ nhíu mày, đồng thời phát hiện thứ này dường như là một loại có linh tính. Chỉ là thời khắc này sát khí phóng ra từ trong hộp, lại không thể kém so với sát khí của sát thủ liều mạng với mình lúc cuối cùng vừa rồi kia, thậm chí còn mạnh hơn một chút. 
Hoàn toàn không có người thúc giục mà đã như thế, đây là vật gì? 
Tuy nhiên nghe lời nói đó của mập mạp, Nhậm Kiệt cũng bất đắt dĩ cười khổ, tên này thật là tùy tiện hết thuốc chữa, đi vào lo lắng thương thế của mình, cũng biết có sát thủ ám sát mình, còn hoài nghi Phương Kỳ cái gì, nhưng lại không có hỏi qua mình sát thủ này rốt cuộc ai thuê đến đây, có biết hay không chuyện gì xảy ra. Thậm chí trong chiếc nhẫn này có nhiều thứ mang dấu hiệu ấn ký Tàn Hồn như vậy, nàng bởi vì hưng phấn, vui vẻ cũng không có chú ý tới, bây giờ lại bởi vì cái ấn nhỏ trong hộp ngọc này một ngụm nói ra tên sát thủ này là người của tổ chức Tàn Hồn, điều này làm cho Nhậm Kiệt cũng cảm thấy dở khóc dở cười. 
Đồng thời cũng làm cho Nhậm Kiệt rất bất ngờ, bởi vì Nhậm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thieu-duoc-vuong/1938538/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.