Ngọc Trường Không vừa đồng ý, Ngọc Nhân Long gần như không nhịn được bạo phát. Cái gì mà sớm gặp được hắn, ta dựa vào cái gì mà phải sớm gặp được hắn, chẳng lẽ bảo ta như hắn đi tranh giành tình nhân, bị người đánh, ăn chơi trác táng sao?
Nhậm Kiệt cười thầm trong lòng, thầm nghĩ nếu thật sự gặp được tên Nhậm Kiệt kia, để Ngọc Nhân Long đi theo học tên kia, vậy thì càng không ổn.
Khi nói chuyện Ngọc Trường Không và Nhậm Kiệt cùng ngồi xuống, Tạ Kiếm cũng đi tới trước mặt Ngọc Nhân Long.
Tới lúc này, Ngọc Nhân Long mới hiểu rõ, tại sao lại có cục diện này, mình đáng nhẽ không nên đồng ý tỷ kiếm với Tạ Kiếm. Cứ như vậy, mình chẳng khác nào ngang hàng với thuộc hạ hắn, nếu như mình đấu với Nhậm Kiệt, vậy thì còn đỡ, nhưng đánh với thị vệ của Nhậm Kiệt, để cho Nhậm Kiệt cùng lão tổ tông ngồi ngồi trên cao cao tại thượng nhìn xuống, khiến cho tỷ thí cũng mất đi ý vị ban đầu.
Đáng tiếc hiện tại biết thì cũng chậm rồi, Ngọc Nhân Long buồn bực nhìn thoáng qua Nhậm Kiệt, chậm rãi nhìn về phía Tạ Kiếm. Dám đùa ta, vậy ngươi phải trả cái giá lớn, ta sẽ giết chết Tạ Kiếm trước mặt ngươi, để ngươi cười cũng không được, xem còn dám làm bộ trưởng bối nữa không.
- Tên phế vật, dù thủ hạ cũng là phế vật, chết đi. Hai người cùng đứng thẳng, Ngọc Nhân Long hai tay kết ấn pháp quyết, trong nháy mắt pháp lực bắt đầu khởi động, ánh lửa bao phủ thân kiếm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thieu-duoc-vuong/1938495/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.