- Tề Thiên Đại Thánh, Tề Thiên, rất tốt, rất tốt. Nhưng mà Tề Thiên ngươi biến thân quá hung mãnh đi! Mập mạp nhớ lại chuyện vừa rồi, nhớ lại cảnh tượng Tề Thiên biến thành cự viên, nàng vẫn cảm giác sau lưng bốc lên từng hơi khí lạnh.
- Chỉ mượn ánh trăng tròn, kích phát một chút lực lượng, để ta khôi phục được đôi chút.
Tề Thiên ngẩng đầu nhìn ánh trăng tròn, dường như nhớ lại chuyện gì đó.
Nhớ lại năm tháng huynh đệ bọn họ cùng quây quần vui vẻ bên nhau.
Hơn nữa nghe Nhậm Kiệt kể chuyện Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không, trong lòng hắn càng xúc động.
- Không thể nào, ha ha... Nghe những lời này, lại nhìn ánh trăng trên bầu trời lớn hơn ánh trăng ở địa cầu vô số lần, có thể nhìn rõ ràng khung cảnh mặt trăng, Nhậm Kiệt nhớ lại một chút chuyện xưa, không khỏi bật cười.
- Tiểu tử xấu xa ngươi cười cái gì? Tề Thiên kỳ quái nhìn Nhậm Kiệt.
- Phiếu cơm lão đại, hôm nay ngươi bị sao thế?
- Không sao, không sao... Ha ha... Nhậm Kiệt cười xua tay, một hồi lâu mới nói: - Ta chỉ nghĩ tới một ít chuyện xưa cho nên không nhịn được cười thôi.
- Chuyện xưa gì, phiếu cơm lão đại, ngươi kể nghe một chút đi! Nghe Nhậm Kiệt kể chuyện về Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không, mập mạp nghiện rồi, cho nên hưng phấn hối thúc.
- Được, chúng ta vừa đi vừa nói. Tề Thiên, ngươi theo tốc độ của chúng ta đi là được, với tốc độ này sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thieu-duoc-vuong/1938459/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.