Phía dưới đã hỗn loạn, có người trực tiếp bất mãn hô, bởi vì có thể tới nơi này nào có người nào là người bình thường, mặc dù Chân Khí Cảnh đã không tính là quá yếu, nhưng ở trong mắt bọn hắn không coi vào đâu. Mấu chốt là mua bọn họ để dùng làm gì a, dù sao không phải là mình bồi dưỡng, không phải vô nghĩa sao?
- Không đúng, không đúng, các ngươi mau nhìn a, kia thật giống như là . . . Không sai, là người của Phương gia.
- Đúng,, là người của Phương gia, hơn nữa còn là mấy người mấy ngày hôm trước ở Ngọ Dương Lâu Pháp Trường bị người Nhậm gia giam giữ thiếu chút nữa chém đầu.
- Ta kháo, là Nhậm gia bắt được những người đó, người của Phương Nhạc Tùng.
- Quá con mẹ nó cố chấp đi, trưởng lão của Phương gia cùng người của Phương gia cũng dám đấu giá, ai dám mua a, mua không phải là tương đương với đắc tội Phương gia sao?
Bởi vì khi tiếng nói của Đấu giá sư cao cấp vừa dứt, đã có người dẫn vật phẩm đấu giá là mười tên Chân Khí Cảnh tới, có người sau đó nhận ra được, hiện tại càng náo nhiệt
- Nhậm Kiệt, tên ghê tởm khốn kiếp ngươi . . .
Lúc này, Phương Kỳ đứng ở cửa sổ thật muốn cắn chết Nhậm Kiệt, hắn thế nhưng thật dám làm.
- Này . . . Điều này sao có thể, mới vừa rồi ta hỏi quản sự của phòng đấu giá Ngọc Tinh rất quen thuộc với Phương gia chúng ta, hắn còn nói không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thieu-duoc-vuong/1938428/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.