- Gia chủ, lục gia đã chờ bên trong. Nhậm Kiệt vừa đến chỗ rừng rậm nguyên thủy của lục thúc, liền thấy Mặc Hồng đang đứng ở đầu đường chờ sẵn, thấy Nhậm Kiệt đến liền vội hành lễ, rõ ràng đã chờ ở đây từ lâu.
- Đã đợi lâu rồi chứ? Điềm lành, dị tượng, Hoàng đế ban thưởng mạch khoáng linh ngọc Ngọc Tuyền Sơn, ước chừng không lâu sau là người thượng tầng toàn Ngọc Kinh Thành đều biết. Tuy rằng lục thúc không đi nhưng khẳng định là biết, đoán được mình đến đây cũng không kỳ quái.
- Cũng không bao lâu, vừa lúc thuộc hạ phải ra ngoài làm việc. Lục gia nói bên phía Ngọc Tuyền Sơn gần đây thần thần bí bí, cộng thêm gần đây Ngọc Kinh Thành quá rối loạn, bảo ta nhìn kỹ tra xét kỹ càng, tiện cho lúc nào gia chủ cần thì có thể trực tiếp nhận được tin tức tình báo. Hiện tại thái độ Mặc Hồng đối đãi Nhậm Kiệt không kém hơn với lục gia Nhậm Thiên Tung.
Đối với vị gia chủ thần kỳ này, không chỉ thấy được Vân Phượng Nhi được cứu, càng bởi vì người bên cạnh Nhậm Kiệt thay đổi đều nằm trong mắt Mặc Hồng, trọng yếu hơn là bản thân hắn gần đây cũng tràn đầy lĩnh hội.
Trước đó gặp mặt, Nhậm Kiệt từng tùy ý nói, nhắc nhở Mặc Hồng mấy câu. Mà sau khi trở về, Mặc Hồng suy tư cẩn thận những lời nhắc nhở của Nhậm Kiệt, mới phát hiện đều là những vấn đề mấu chốt mình gặp phải khi tu luyện, mới phát giác mình tu luyện có mấy chỗ sai lầm. Cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thieu-duoc-vuong/1938385/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.