Chương trước
Chương sau
Nhìn lão Hứa không giống nói đùa, hiển nhiên cái tên này là thật. NhậmKiệt buồn cười, trách không được không có ai gọi tên Nhìn lão Hứa khônggiống nói đùa, hiển nhiên cái tên này là thật. Nhậm Kiệt buồn cười,trách không được không có ai gọi tên đầy đủ của lão, dù đọc từng chữ một thì cũng là Hứa gi gia. Nhậm Kiệt thật bội phục cha mẹ mình, lại nghĩra đặt cho lão cái tên như vậy.

Ai gọi tên đầy đủ của lão thì sẽ chịu thiệt thòi.

Lúc này Nhậm Kiệt rất muốn hỏi, trước đây khi lão báo danh, có bị người ta đánh cho một trận không?

- Muốn cười đúng không? Muốn cười thì cứ cười đi. Ngươi gọi ta một tiếnggia gia cũng không thua thiệt đâu. Cha ngươi vốn là đồng lứa với ta. Năm đó chúng ta cùng xông xáo thăm dò di tích, cùng nhau chém giết, cùng bị vây khốn trong một không gian đặc thù hơn ba năm. Vì tính tình của tanên kết thù oán khắp nơi, sau đó được Tàn Hồn coi trọng thu nạp ta. Lúcđó cha ngươi chạy tới cứu ta, chúng ta nói chuyện một hồi lâu, ta mớibiết gã đã âm thầm chém giết với Tàn Hồn từ lâu. Biết sự khủng bố củaTàn Hồn. Sau khi chúng ta thương lượng, ta quyết định tiến vào Tàn Hồn.

Nhậm Kiệt nghiêm túc nghe Hứa Diệp Diệp kể chuyện năm đó, tuy rất nhiềuchuyện chỉ nói hời hợt, nhưng người bị vây khốn chung với cha mình hơnba năm, cùng chém giết, vì cha mình mà tiến vào Tàn Hồn, có thể tưởngtượng được ra quan hệ bọn họ. Hơn nữa cúng không phải quan hệ chủ tớ.Người khác cũng không biết quan hệ giữa hai bọn họ, hiển nhiên sợ TànHồn tra ra được.

- Để lại bản mạng ngọc bài cũng là do phụ thânngười làm. Sau khi gia nhập Tàn Hồn ta chuyên tâm làm người Tàn Hồn.Trước khi phụ thân ngươi chủ động liên lạc với ta, nếu không có chuyệnliên quan tới Nhậm gia, ta sẽ nghiêm túc làm một thành viên Tàn Hồn. Yên lặng tìm hiểu Tàn Hồn, không hơn không kém. Đáng tiếc... Nói tới đâyHứa Diệp Diệp lắc đầu thở dài.

- Ngài đáng tiếc chuyện gì? Nhậm Kiệt nhìn lão Hứa hỏi.

Hứa Diệp Diệp cảm thán nói: - Tuy rằng ta đã làm đến trưởng lão, nhưng muốn lấy được tin tức phụ thân ngươi muốn lấy còn kém xa lắm. Nếu không tiến được vào tổng đường thì cũng chỉ biết được chút chuyện tầng dưới màthôi. Cũng may ta là người Minh Ngọc Hoàng Triều, cho nên được điều tớigần đây làm việc. Nếu có người nhằm vào Nhậm gia hoặc Minh Ngọc HoàngTriều ta cũng biết được một chút.

- Tin tức cha ta muốn biết? Tiến vào tổng đường? Nhậm Kiệt cau mày hỏi.

- Đừng nhìn ta, tin tức cụ thể ta cũng không biết. Năm đó hắn chỉ nói làđể ta tiến vào Tàn Hồn, tận lực làm việc. Chờ khi ta tiến vào tổng đường hắn sẽ liên lạc với ta. Khi đó ta sẽ biết. Bộ dáng này của ta cũng làdo hắn làm ra. Năm đó hắn cho ta tám sợi râu Niết Không Thử ta mới có bộ dạng này. Nó cũng nhiều lần cứu mạng ta.

Nói tới đây lão Hứa khó chịu nhìn gã nói: - Cũng vì ngươi và tên khốn Sát Thủ Vương kia mà haophí hai sợi. Ngươi không biết thứ này quý báu cỡ nào đâu. Ngay cả tồntại Thái Cực Cảnh tổng đường cũng đều hỏi Thử ta từ đâu lấy được đấy.

Niết Không Thử là hậu duệ của mỗ thần thú, có thiên phú không gian cườngđại. Tu luyện tới đại thành có thể xuyên qua hư không, tới thế giớikhác.

Mà hai chữ Thử gia này cũng do lão Hứa tự đặt. Hơn nữa cònrất lấy làm kiêu ngạo. Lão không nghĩ tới hình tượng con chuột (lão thử) bình thường, mà là Niết Không Thử hậu duệ thần thú. Vật này ngay cả tồn tại Thái Cực Cảnh cũng để ý đấy.

Nhậm Kiệt cười xin lỗi, cũngcảm thấy kỳ quái. Gã nhớ lại trên ngọc bài có 6 viên ngọc sáng, trong đó có 3 viên đã hoàn toàn vỡ vụn. Hẳn là người đã chết. Ngoài lão Hứa rahẳn còn có hai người nữa mà lão Hứa cũng không biết. Hơn nữa đây là liên lạc một chiều, không thể để cho người khác biết, cho nên Nhậm Kiệt cũng không hỏi.

Mặc dù có nhiều chuyện mơ hồ, nhưng tốt hơn lúc đầurất nhiều. Hơn nữa cho dù biết mục đích cha mình năm đó, nhưng thông qua vị Thử gia này, gã biết được rất nhiều chi tiết về nội bộ Tàn Hồn.

Lần đầu tiên biết toàn diện như thế.

Tổ chức Tàn Hồn này thật khổng lồ, đúng như Thử gia nói, khủng bố tới mứckhiến người ta tặc lưỡi. Nếu theo lời lão Hứa, bất luận khu vực nào, thế lực lớn nào đều có người Tàn Hồn Tam Đường chữ Địa. Mà Cửu Sát chữ Nhân không phải đâu cũng có. Gã biết đây là hạch tâm cơ sở, là trọng điểmbồi dưỡng của Tàn Hồn. Tuy rằng Tàn Hồn Tam Đường chữ Địa cao cấp nhất,nhưng trừ tổng đường ra, nội, ngoại đường chữ Địa đều là lực lượng vòngngoài.

Bởi vì nội, ngoại đường chữ Địa phần lớn là người bênngoài, cho nên ngư long hỗn tạp. Nhưng Cửu Sát chữ Nhân lại khác. Bọn họ đều là dòng chính được nội bộ Tàn Hồn dạy dỗ tử nhỏ. Nếu đạt tới thựclực nhất định, lại được ma luyện tại nội, ngoại đường thì có thể tiếnvào tổng đường.

Mà đám người ngoại lại như bọn họ muốn tiến vào tổng đường thì rất khó khăn.

Hàn huyên với Thử gia mới biết, cái gọi là tổ chức sát thủ Tàn Hồn chẳngqua là cách gọi của người bình thường đối với Cửu Sát chữ Nhân mà thôi.Tuy thỉnh thoảng, nội, ngoại đường cũng tham dự vào, nhưng Tàn Hồn cũngkhông đơn thuần là tổ chức sát thủ, giết chóc chẳng qua là để ma luyệnđối tượng bồi dưỡng mà thôi.

Tàn Hồn âm thầm khống chế vô số hoạt động thương mại, trắng đen đều tham dự vào.

Nghe tới đây Nhậm Kiệt hiểu. Hẳn là ngoại đường Tam Đường chữ Địa phụ tráchkinh doanh mua bán, dò xét bảo vật. Mà nọi đường lại dùng võ lực giảiquyết một số chuyện. Cũng lo hậu sự cho người ngoại đường hoặc là CửuSát chữ Nhân.

Nội đường chữ Địa Tam Đường còn đi dò xét các loạidi tích, tìm bảo vật, tìm kiếm trẻ con có tiềm chất, đổi lấy cống hiếnnội bộ. Mà trong đó trẻ con có tiềm chất là có thể đổi được điểm cốnghiến lớn nhất. Thậm chí tương lai đứa bé này trưởng thành, thượng cấp sẽ không ngừng ban thưởng, cho nên phương diện này bọn họ làm rất tíchcực.

Nghe xong Nhậm Kiệt hiểu được. Nhiều năm lăn lộn như vậy mà lão Hứa vẫn chưa tiến được vào nội bộ hạch tâm.

Xem ra chỉ có tiến vào nội đường mới coi như tiến vào hạch tâm trọng yếu của Tàn Hồn. Ít nhất cũng là tiếp xúc tới hạch tâm.

- Trước ngài cứ dưỡng thương cho tốt đã. Mặc dù có Thiên Đan Tục Mệnh hạphẩm, nhưng ngài bị thương quá nặng, trong lúc nhất thời cũng khó màkhỏi được. Thừa cơ hội này rời khỏi Tàn Hồn, chúng ta tìm một chỗ tạmthời tu dưỡng đã, đợi thương thế khỏi hẳn chúng ta bàn tiếp. Nhậm Kiệtnghe xong làm ra an bài.

- Vậy sao được. Thử gia nghe vậy, râuchuột rung lên một cái, quả quyết cự tuyệt nói: - Thử gia ta cực khổnhiều năm như vậy mới được như bây giờ. Nhưng một chút kết quả cũngkhông có, ta bây giờ chỉ thiếu chút nữa là vào được hạch tâm. Nếu ta vàCổ phó đường chủ vào được hạch tâm thì sẽ có trợ lực.

- Vị Cổ phó đường chủ này rất đặc biệt. Nha hoàn của nàng bạo phát ra kiếm khí thật kinh người. Vừa rồi nàng để trốn thoát còn bạo phát ra kiếm khí kinhngười hơn, nhưng nó dường như không phải của nàng. Nhắc tới Cổ phó đường chủ, Nhậm Kiệt đột nhiên nghĩ tới chuyện lúc trước xảy ra.

- Đâu chỉ đặc biệt. Ta làm việc cùng nàng mấy năm nay, tới bây giờ còn chưabiết rõ thân phận của nàng đấy. Chỉ biết nàng là nữ nhân. Cũng vì đườngchủ tiền nhiệm đối tốt với nàng mà hôm nay người nội đường đều không dám đắc tội với nàng. Kẻ dám đối nghịch với nàng đều không có kết quả tốt,người đối tốt với nàng thì được chiếu cố. Ngay cả đường chủ nội đườngđương nhiệm cũng không dám đắc tội nàng. Nếu không ngươi cho nàng dựavào cái gì mà có nhiều bài tẩy như vậy? Sao lại có bảo vật tốt như CửuCửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ!

- Còn có, chuyện của ta ngươi khôngcần quan tâm. Ta tình nguyện đáp ứng lão tử ngươi, nhiều năm như vậy đãquen rồi. Công việc ta phụ trách cũng không phải chuyện thương thiên hại lý gì. Thử gia sợ Nhậm Kiệt khuyên nữa lên nhấn mạnh.

- Như vậy. Nhậm Kiệt cũng không khuyên nữa, ngẫm nghĩ một lát gật đầu nói:

- Như vậy sau khi ngài trở về nói cho bọn họ biết ngoài ý muốn một pháthiện trọng đại. Vì phát hiện một bí mật kinh thiên của Minh Ngọc HoàngTriều, cho nên bị đuổi giết bị thương như thế này. Chỉ cần người kiểmtra là sẽ biết thôi. Ngài bị trọng thương, chết đi sống lại, ta khôngthể lãng phí vô ích được. Nhất định phải chiếm được chỗ tốt, chiếm lấycống hiến lớn từ Tàn Hồn. Nếu sau này ngài đột phá, thậm chí có thể giúp ngài tiến vào nội đường.

Thử gia bị lão nhân mặt cười đuổi giết, bị Nhậm Kiệt dùng Trấn Thiên Ấn đánh suýt chết, chuyện này thật khôngthể thật hơn được nữa. Nếu lão muốn trở về, vậy phải lợi dụng cơ hội tốt này.

- Ngoài ý muốn, phát hiện trọng đại? Bí mật kinh thiên? Lão Hứa nghi ngờ nhìn về phía Nhậm Kiệt, không hiểu ý của gã. Quan trọng là Nhậm Kiệt còn nói sau này lão có đột phá, thậm chí giúp ích tiến vàonội đường. Là chuyện quái gì vậy?

- Ngài có biết người bí mật ra tay ở hoàng lăng là ai không? Nhậm Kiệt cười nhìn lão.

Lão Hứa nghĩ một lát rồi nói: - Hẳn là tồn tại trấn áp nội tình Minh NgọcHoàng Triều đi! Ít nhất cũng nửa bước vào Thái Cực Cảnh, thậm chí đã đạt tới Thái Cực Cảnh rồi. Chỉ có điều không biết tại sao lại ẩn giấu ởtrong hoàng lăng.

Nhậm Kiệt cười nói: - Đó là hoàng đế Lý Thíchcủa Minh Ngọc Hoàng Triều 800 năm trước. Chỉ có điều cũng không phải tồn tại Thái Cực Cảnh gì. Chẳng qua chỉ là một khối thi thể mà thôi.

- Cái gì? Thi thể? Lão Hứa kinh hãi nói: - Làm sao có thể?

Lúc đó Thử gia lạc vào cảnh giới kỳ lạ, tự mình cảm thụ qua uy lực cựchưởng kia, khủng bố tới cực điểm. Thi thể? Đùa gì thế? Thi thể làm saocó thể vận chuyển được lực lượng kinh khủng như thế?

- Không cógì là không thể, ngài trở về nói là sau khi trốn thoát lại lẻn về quansát, kết quả bị đối phương phát hiện. Cũng vì phát hiện ra tình huốngbên trong, còn có Long Viêm Hỏa Diễm, bên trong còn có long quan có công dụng rèn luyện thi thể mà bị đuổi giết. Ngài cứ nói thế này... NhậmKiệt đem lại tình huống nơi đó kể lại cho lão Hứa, gã tin rất nhanh TànHồn sẽ tra rõ thôi.

Chuyện hoàng lăng có công dụng rèn luyện thithể quỷ dị tới cực điểm, Nhậm Kiệt không dám dính vào. Vừa lúc để Thửgia lĩnh công, lại có Tàn Hồn giải quyết chuyện này cho mình. Hai bêntranh đấu, mình ở giữa ngư ông đắc lợi, phân tán lực chú ý, tranh thủkhông gian và thời gian cho mình.

Thử gia nghe vậy ánh mắt sáng lên. Lão biết, nếu bẩm tin tức này lên trên khẳng định sẽ có phần thưởng phong phú.

Sau khi thương lượng xong, Thử gia không trễ nải nữa, lập tức rời đi.

Pháp lực Nhậm Kiệt đã khôi phục hơn phân nửa, thần hồn lực vừa động, 99 canđại kỳ bị thu vào cơ thể. Gã bay lên trời, nhìn thoáng qua đồi núi bịtàn phá thê thảm, bất đắc dĩ lắc đầu.

Hôm nay thật nhiều chuyệnkỳ quái, quỷ dị, không giải thích được. Trong lòng nghĩ, Nhậm Kiệt đãlặng lẽ chạy trở về kinh thành.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.