- Thương Vinh... Bái kiến Thành Vương, ra mắt Nhậm gia chủ... Lúc này, Thương Vinh có phần hoảng sợ, vội vàng chống tay đứng dậy trước thi lễ Thành Vương, đây là nhất thiết phải làm. Còn Nhậm Kiệt tuy rằng không có quan chức gì, nhưng thân là gia chủ Nhậm gia, hắn cũng không dám đắc tội, huống chi xảy ra chuyện như vậy.
Thi lễ xong, Thương Vinh vội vàng nói: - Thủ hạ làm việc lỗ mãng, không hiểu chuyện có chỗ nào đắc tội... còn xin Thành Vương tha thứ! Kẻ nào chạm tới Thành Vương, Thương Vinh trở về sẽ trừng trị nghiêm ngặt thỏa đáng! Nhậm gia chủ! Ta... đây cũng là phụng mệnh hành sự, chỉ thi hành công vụ thôi!
Nếu vừa rồi Thành Vương không giết Ba lão, chỉ là Thành Vương nắm được một câu quen thói giang hồ của Ba lão: ta giết cả nhà ngươi, cũng đủ để Thương gia cùng dính theo xui xẻo.
Nhưng bây giờ Nhậm Kiệt lại giết chết Ba lão, đầu óc Thương Vinh cũng xoay chuyển rất nhanh, khiêm nhường với Thành Vương đó là vì Thành Vương là người trong hoàng tộc, là trưởng bối của đương kim bệ hạ, ai cũng cũng không dám nói gì. Còn với Nhậm Kiệt hiện tại hắn còn có thể mượn cớ làm chuyện công, thi hành công vụ.
- Con bà nó! Đánh ngươi còn nhẹ hay sao? Ngụy Lượng vừa nghe nói liền trợn to hai mắt quát.
- Hừ! Hay cho Thương thống lĩnh nói một câu: thi hành công vụ! Chuyện có liên quan đến hải tặc, hải đạo, ta vừa rồi đã nói, ta nhất định phải quản!
Hải Thanh Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thieu-duoc-vuong/1938042/chuong-364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.