Cả nha môn cứ như vậy chìm xuống, biến mất không thấy, mà nước sôi trào một hồi, rất nhanh ổn định lại.
Trong bầu trời, đám người Văn Tử Hào kinh hãi nhìn phía dưới. - Đáng ghét. Các ngươi qua một bên đi. Lý Thiên Thành nói xong vũ động Thất Thải Vũ Dực bay sang một bên buông Nhậm Lao xuống, tiếp đó quay sang vọt xuống nước. * Lại có bảo vật gì biếu anh Kiệt nhà ta đây.
- Ta cũng xuống. Hải Thanh Vân nói xong, cũng vọt xuống. - Ngươi theo xuống làm cái gì. Quay lại. Lý Thiên Thành thấy gã cũng vọt xuống quát trở về. Bây giờ tình huống quỷ dị, dù sao Hải Thanh Vân còn chưa đột phá tới Âm Dương Cảnh, tuy sức chiến đấu vượt qua Âm Dương Cảnh bình thường, nhưng không thể phi hành thì cũng rất nguy hiểm.
Thời điểm này không những bọn họ không giúp được gì mà còn loạn thêm. Lúc này bọn họ đã xuống nước. Trong nháy mắt thân thể Hải Thanh Vân toát ra một tầng ánh sáng màu lam, mang theo một tia quý khí, giống như được cỗ lực lượng đặc biệt nào đó trợ giúp, tốc độ trong nước đột nhiên tăng vọt. Vận chuyển pháp lực lần nữa, tốc độ của gã còn nhanh hơn cả Lý Thiên Thành.
- Tuy đây không phải biển. Nhưng chỉ cần là nơi có nước thì ta cũng khá am hiểu. Người bình thường chiến đấu trong nước chiến lực giảm mạnh, nhưng ta phải ở trong nước mới có thể phát huy ra lực lượng. Hải Thanh Vân dùng thần thức giải thích cho Lý Thiên Thành, cả người nhanh chóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thieu-duoc-vuong/1938032/chuong-371.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.