Chương trước
Chương sau
Mà lúc này, thật ra đám người Hoa Thanh Thanh đã xông phá tầng thứ 20 trận pháp, vừa muốn một tiếng trống làm tinh thần hăng hái tiếp tục phá mở thêm một tầng trận pháp, chỉ thấy trên năm ngọn núi linh ngọc kia đột nhiên sáng lên lấp lánh, tầng tầng linh ngọc bên trong trăm dặm bị một màn sáng bao phủ.

Trong tiếng nổ ầm ầm, vốn trận pháp ở trong đó đợi bọn họ tùy ý công kích phá mở, ngay khoảnh khắc lại bạo phát ra uy thế kinh khủng, công kích của bọn họ ầm ầm bị chấn ra. Không ngờ uy lực tăng lên không chỉ mấy lần, mấu chốt nhất là, theo đại trận Ngũ Long Đoạt Châu dẫn động, lực lượng cuồn cuộn không ngừng rót vào trong đó, trong nháy mắt trận pháp phát ra uy thế khủng bố càng kinh người hơn.

- Điều này sao có thể? Hắn đi vào trong đó, cho dù tìm được hạch tâm, làm sao có thể vận chuyển trận pháp này được?

- Cho dù là Tông sư trận pháp cao cấp, dù sao cũng phải nghiên cứu một thời gian chứ!

- Trời ạ! Tu vi trận pháp của hắn rốt cuộc đạt tới trình độ nào?

Giờ khắc này, Tư Mã Thiên Thần, Thủy Phi Tường, thậm chí Hoa Văn Triết bọn họ đều hoảng sợ ngây người. Họ từng thấy qua khoa trương, nhưng chưa từng thấy qua khoa trương như vậy. Vừa rồi trước mắt rất nhiều lão tổ Thái Cực Cảnh bọn họ, hắn một đường phá trận xông vào trong đó.

Lúc này lại có thể trong nháy mắt vận chuyển đại trận Ngũ Long Đoạt Châu của Trường Hồng đạo nhân để lại, đây là tu vi cùng trình độ trận pháp kinh người bực nào, đây là cảnh giới nào chứ!?.

Bọn họ ngay cả nghe đều chưa từng nghe, người nào có thể làm được tới mức độ này.

Nếu như nói là một vị Pháp Thần chí cao vô thượng đến đây, làm điều này thì cũng được đi, nhưng tên này ngay cả Thái Cực Cảnh đều chưa đạt tới, tu vi mới chỉ là Âm Dương Cảnh, cho dù là cấp bậc Vương giả cực hạn vượt qua bình thường, cũng không đến mức kinh khủng như vậy mới đúng!

Cho dù hắn có trình độ Tông sư trận pháp cao cấp, cũng không đến mức khoa trương như vậy chứ, đây còn là người sao?!.

Tuy rằng chỉ còn lại có mười mấy tầng trận pháp, nhưng một khi trận pháp thúc giục, đây chính là Trường Hồng đạo nhân dựa vào để đột phá cảnh giới Pháp Thần, một trong cái chắn cuối cùng dùng để ngăn cản lôi kiếp... bọn họ tuyệt đối rất khó phá mở.

- Hắn chỉ vừa mới vận chuyển trận pháp, vẫn chưa hoàn toàn thúc giục, hai người các ngươi thi triển cấm pháp, tăng cường uy lực pháp bảo công kích đánh cho hắn bị thương nặng, hắn cũng là nỏ mạnh hết đà giống như ta vừa rồi. Toàn diện phá trận không được, nhưng trong nháy mắt xông vào trong đó không thành vấn đề... Mau mau... "Ầm..." Ngay lập tức, Hoa Thanh Thanh quát lạnh một tiếng, Thanh Diệp Kiếm Y ầm ầm mở rộng, nhưng lần này cũng không phải lần nữa thi triển Vạn Kiếm Quy Nhất, hiển nhiên chiêu đó thương tổn đối với nàng quá lớn. Thời khắc này nàng nói với hai vị lão tổ Thủy Phi Tường cùng Tư Mã Thiên Thần, bức họ phải thi triển pháp bảo, giống như nàng vừa rồi.

- Ngươi... Tư Mã Thiên Thần nghe nói, tức giận đến muốn phản bác, nhưng vừa thấy ánh mắt lãnh khốc lạnh như băng của Hoa Thanh Thanh, còn có Thanh Diệp Kiếm Y kia, lập tức cố nhịn xuống.

Thủy Phi Tường nhìn lướt qua Tư Mã Thiên Thần, hai người dùng thần hồn lực trao đổi: không có biện pháp, ở vào thời điểm này nếu không cố sức sẽ phải đối mặt với Hoa Thanh Thanh. Hơn nữa đối phương còn có Hoa Văn Triết kia rõ ràng có giữ lại chiêu sau; cộng thêm đã phá mở đến đây rồi, bọn họ cũng không cam lòng cứ như vậy rút lui.

Hai người nhanh chóng trao đổi, cuối cùng thống nhất ý kiến, cố sức, liều mạng.

- Lôi Đình Trảo, Phá Không Nhất Kích...

"Ầm...".

- Định Thủy Bảo Châu, Trọng Áp!

Ngay tức thì, Tư Mã Thiên Thần thúc giục lực lượng Thái Cực bản thân, thần hồn lực vận chuyển tới cực hạn, đồng dạng không tiếc hao phí tinh nguyên bản mạng, thúc giục Lôi Đình Trảo bạo phát ra một kích kinh khủng, trong nháy mắt một luồng lôi quang bổ ra một cái khe hở.

Lần này khác với phá trận trước đó, mà giống như Vạn Kiếm Quy Nhất của Thanh Diệp Kiếm Y vừa rồi, là dùng lực lượng tốc độ phá mở không gian, thoáng cái phá mở lối vào bên trong.

Lôi Đình Trảo nhưng không có trực tiếp xông vào bên trong, chỉ phá mở một số khe hở, tiếp sau đó Định Thủy Bảo Châu kia trong tiếng nổ ầm ầm đè nặng xuống, xông vào bên trong trận pháp còn lại. Dưới khống chế thần hồn lực của Thủy Phi Tường, Định Thủy Bảo Châu trong tiếng nổ ầm ầm đập mạnh về phía Nhậm Kiệt đang chìm vào trong ao nước.

Nhậm Kiệt cũng vừa mới nhảy xuống ao nước, vừa mới thúc giục trận pháp, lập tức cảm nhận được trận pháp bị hai pháp bảo tăng cường uy thế xông vào bên trong, rồi lập tức Định Thủy Bảo Châu đè ép tới.

"Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ..." Nhậm Kiệt vội vàng thúc giục Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, với hắn thời khắc này dưới khống chế của thần hồn lực cảnh giới Thánh nhân luận đạo, uy lực của Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ đã đạt tới một độ cao mới. Thế nhưng Định Thủy Bảo Châu này là Thủy Phi Tường liều mạng đánh tới, uy thế cũng quá mức kinh khủng, cộng thêm thời khắc này thương thế của Nhậm Kiệt cũng rất nặng.

"Ầm..." Trận pháp của Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ ầm ầm vỡ nát, Thủy Long, Hỏa Long bị đánh nát tan, toàn bộ nước trong ao bị đánh bay lên lộ ra Nhậm Kiệt ở dưới đáy, còn có những thứ hạch tâm trận pháp kia.

Vừa nhìn thấy năm khối Ngọc Tinh, cùng rất nhiều linh ngọc thượng phẩm ở phía dưới, mấy người bên ngoài mắt đều sáng lên.

"Phốc..." Nhậm Kiệt phun ra một ngụm máu xen lẫn tạng phủ. Thời điểm này Nhậm Kiệt có cảm giác mệt lả, cả người như không thể nhúc nhích, vật vờ...

Trong lúc nhất thời, không có biện pháp tiếp tục khống chế trận pháp, mà Hoa Thanh Thanh bọn họ thì đang liều mạng tập kích, trong nháy mắt trận pháp lại liên tiếp bị phá mở mười mấy tầng, chỉ còn lại mấy tầng cuối cùng. Hơn nữa dưới công kích loại này, mấy tầng cuối cùng cũng bị hao tổn, cho dù lại lần nữa vận chuyển trận pháp, cũng rất khó chống đỡ được.

- Ha ha... Để xem ngươi còn có thể làm được gì... Hoa Mỹ Ngọc tuy rằng bị Hoa Thanh Thanh dạy dỗ, khá hơn một chút, nhưng lúc này thấy tình hình như thế, vẫn không nhịn được lại lần nữa gào thét. Hắn rất uất ức, không gào thét hắn có cảm giác như sắp điên lên.

Tuy rằng lại lần nữa ngưng tụ Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, nhưng ngay sau đó Nhậm Kiệt phát hiện một chuyện kinh khủng: "Con bà nó, linh ngọc của mình đã hao phí hết sạch, mặc dù trong thời gian thúc giục điên cuồng này, thần hồn lực của mình đã đột phá đến tầng thứ tám, cường độ thân thể cũng đạt tới đỉnh phong. Ngọc Hoàng Quyết vận chuyển tốc độ rất nhanh, nhưng linh ngọc tiêu hao hết sạch, thối lui ra khỏi Thánh nhân luận đạo, vậy đúng là xong rồi, ngay cả cánh cửa không gian cuối cùng để rời đi kia cũng không có biện pháp mở ra..."

"Ông... Ông..." Ngay thời điểm ý thức Nhậm Kiệt đều sắp mơ hồ, bởi vì mất đi cảnh giới Thánh nhân luận đạo chống đỡ, kiếm khí của Thanh Diệp Kiếm Y để lại quấy loạn trong cơ thể, còn có trên người bị thương nặng phát tác, hắn đã sắp không chịu nổi, đừng nói chi là Định Thủy Bảo Châu từ bên trên liên tục nện xuống.

Đúng lúc này, đột nhiên Nhậm Kiệt trông thấy phía dưới mất đi hắn khống chế, ánh sáng của linh ngọc khi thúc dục trận pháp hạch tâm Ngũ Long Đoạt Châu vừa rồi kia, bắt đầu từ từ tiêu tán đi.

Đột nhiên, một ý niệm lóe lên trong đầu Nhậm Kiệt: lực lượng của mình không đủ để lấy mang đi năm dãy núi linh ngọc của Trường Hồng đạo nhân ngưng tụ ở không gian này, nhưng trận pháp này lại nối thông với lực lượng của năm dãy núi cùng với tất cả linh ngọc ở phía dưới, vị trí này chính là chỗ ngưng tụ lực lượng!

Vừa rồi Nhậm Kiệt đã khống chế trận pháp Ngũ Long Đoạt Châu, cộng thêm cảnh giới Thánh nhân luận đạo của hắn đã hoàn toàn hiểu rõ trận pháp. Lập tức hắn khống chế một chút thần hồn lực cuối cùng, thân thể trực tiếp rơi xuống, trực tiếp khống chế trận pháp Ngũ Long Đoạt Châu, hấp thu lực lượng linh khí vô số trong linh ngọc bên trong trận pháp dẫn vào thân thể của mình...

Nhậm Kiệt làm vậy đúng là điên cuồng vượt quá tưởng tượng. Nên biết rằng loại linh khí linh ngọc này, là Trường Hồng đạo nhân bố trí để chống cự lại lôi kiếp, cho dù là lão tổ ngàn tuổi, thậm chí là Pháp Thần chí cao vô thượng, cũng chưa bao giờ có hấp thu linh khí kiểu như vậy. Bởi vì đây là linh khí cung ứng cho cả trận pháp, lập tức có thể làm cho thân thể nổ tung, dù là người cường đại mấy đi nữa cũng không có hấp thu linh khí tu luyện cách như vậy.

Thời khắc này Nhậm Kiệt lại làm một chuyện kinh khủng, trực tiếp dẫn đường linh khí trong trận pháp Ngũ Long Đoạt Châu, hội tụ vào thân thể mình. Linh khí này vừa đi vào thân thể, chỉ mới đi ngang qua, Nhậm Kiệt đã có cảm giác giống như con đường nhỏ bị phi cơ xe tăng đi lên, quá kinh khủng, lực đánh vào quá mạnh mẽ.

"Ầm Ầm Ầm..."

Ngay tức thì, toàn bộ kinh mạch bên trong thân thể Nhậm Kiệt xuất hiện dấu vết vỡ vụn.

Đây cũng nhờ Nhậm Kiệt tu luyện chính là Ngọc Hoàng Quyết, cường độ thân thể vượt quá tưởng tượng, mà những linh khí này cũng chỉ là đi ngang qua, rồi lập tức bị Nhậm Kiệt dẫn vào đoạn phim trong thức hải, nếu không chỉ cần một tích tắc không dẫn linh khí đi cũng đủ để làm cho một lão tổ ngàn tuổi bành trướng nổ tung.

"Ầm!" Nhậm Kiệt từ sau khi sống lại là lần đầu tiên dùng lực lượng đặc thù như thế mở ra đoạn phim kia, lại một lần nữa cảm nhận được một lực lượng có thể chân chính vận chuyển đoạn phim. Thời điểm này Nhậm Kiệt cảm nhận được mình ở trong cảnh giới Thánh nhân luận đạo, mơ hồ nghe được một chút thanh âm, rất nhỏ yếu, yếu đến mức dường như không tồn tại, mơ hồ, mờ ảo, như xa như gần, lại làm cho tâm linh người ta lập tức yên tĩnh lại. Vốn cảm giác khó khăn gì đó trong Ngọc Hoàng Quyết, thậm chí là ấn thứ hai của Ngọc Hoàng Ấn, cũng trở nên rõ ràng trong đầu Nhậm Kiệt.

Thanh âm, đây là lần đầu tiên Nhậm Kiệt nghe được thanh âm trong Thánh nhân luận đạo, tuy rằng không nghe rõ lắm, chỉ có cảm giác mơ hồ mờ ảo, nhưng thanh âm này lại lập tức làm cho Nhậm Kiệt yên tĩnh lại. Vốn chỉ là một hành động liều mạng trước khi chết, lại làm cho cảnh giới Thánh nhân luận đạo vượt qua một bước dài trước kia không dám tưởng tượng.

Mấu chốt là Nhậm Kiệt cảm nhận được thần hồn lực của mình đang điên cuồng tăng lên, đã từ từ vượt qua trình độ Thái Cực Cảnh lão tổ ngàn tuổi, đang đi vào một độ cao mới.

Trong nháy mắt thần hồn lực vừa động, Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ ầm ầm vận chuyển, chặn lại Định Thủy Bảo Châu bên trên kia.

"Ầm... Ầm..." - Làm sao có thể... Bên ngoài, đã phá mở không còn lại mấy tầng trận pháp, Thủy Phi Tường khống chế Định Thủy Bảo Châu, đột nhiên lại bị Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ chặn lại, lão cũng có chút không dám tin! Vừa rồi rõ ràng đã hoàn toàn đánh tan, thân thể tên kia bị đập rơi xuống trong trận pháp, vì sao đột nhiên thoáng cái Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ trở nên uy mãnh như thế?!

"Ầm..." Đồng thời ngay lúc đó, trận pháp còn lại cuối cùng, không ngờ tăng mạnh lên.

- Phá trận! Toàn lực phá trận... Lúc này trên gương mặt lãnh khốc lạnh như băng của Hoa Thanh Thanh cũng có một chút cấp bách, bởi vì nàng cảm nhận được tình huống quỷ dị: đại trận Ngũ Long Đoạt Châu lại đang điên cuồng hấp thu linh khí của năm dãy núi linh ngọc, một chút phần đuôi linh ngọc đang từ từ tiêu tán.

Mà lúc này, Nhậm Kiệt cảm nhận thần hồn lực của mình đã đạt tới một độ cao mới, trong tiếng nổ ầm ầm, thần hồn lực lại lần nữa tăng lên, đạt tới trình độ Thái Cực Cảnh tầng thứ chín.

Không chỉ như thế, Nhậm Kiệt bằng vào thần hồn lực thúc giục Ngọc Hoàng Quyết vận chuyển tốc độ tăng cường gấp trăm lần, kiếm khí của Thanh Diệp Kiếm Y để lại trong cơ thể cũng từ từ bị đầy ra ngoài thân thể, và dưới tác dụng cường đại của dược phẩm phát huy, thân thể Nhậm Kiệt đang từ từ được chữa trị.

Mà lực lượng bản thân Nhậm Kiệt, tuy rằng còn không có dấu hiệu đột phá, nhưng cường độ thân thể lại vì một phen làm bậy như thế, dưới Ngọc Hoàng Quyết tăng tốc vận chuyển, đang không ngừng tăng lên nhanh chóng.

Thân thể tuy rằng thừa nhận linh khí cường đại của Ngũ Long Đoạt Châu dẫn vào thân thể nghiền ép, nhưng sau đó thần hồn lực mang đến cảnh giới vượt quá tưởng tượng, thúc giục Ngọc Hoàng Quyết nhanh chóng vận chuyển hấp thu lực lượng của dược phẩm trước đó, vừa tăng tốc chữa trị, vừa dưới nghiền ép, thân thể, kinh mạch của Nhậm Kiệt trở nên vô cùng cứng cỏi, vô cùng cường hãn.

Cảnh giới Thánh nhân luận đạo một khi nghe được thanh âm, thì tốc độ tiêu hao linh ngọc cũng rất kinh người.

- Mau nhìn bên kia...

Lúc này, Tư Mã Thiên Thần đột nhiên dừng lại, chỉ tay vào phần đuôi dãy núi linh ngọc ở xa xa, hơn phân nửa linh ngọc trong nháy mắt biến thành tro bụi.

Lần này, mọi người đều ngẩn người tại đó.

Đây là chuyện gì xảy ra? Chỉ còn lại có một chút trận pháp như vậy, trận pháp này cũng sắp bị phá mở hoàn toàn, mà sao hắn làm được?

Những linh khí này hắn đều dùng đi đâu, đây là số lượng linh ngọc của một người đạt tới trình độ lão tổ ngàn tuổi, mà phải hao phí ngàn năm đổi lấy bằng tất cả gia sản của mình.

Đây là linh ngọc đủ cho mấy chục Thái Cực Cảnh, từng người bắt đầu từ Thái Cực Cảnh tầng thứ nhất, một đường tu luyện đến đỉnh phong. Đủ cho mấy lão tổ ngàn tuổi Thái Cực Cảnh, thử đột phá Pháp Thần Cảnh... bởi vì Trường Hồng đạo nhân chuẩn bị quá đầy đủ.

Nhưng hôm nay, nhìn thấy một màn kinh khủng này, số lượng biển linh ngọc đủ để Hoa Thanh Thanh loại người Tàn Hồn này thấy đều động tâm, rồi lại nhanh chóng biến mất.

- Là tên mang mặt nạ cười kia... Mau ngăn hắn lại... ngăn hắn lại... giết hắn... Đột nhiên, Hoa Mỹ Ngọc gào thét.

Trên thực tế không cần hắn rống lên, mọi người sau một lúc thất thần đều kịp phản ứng, lại lần nữa điên cuồng công phá trận pháp.

"Ầm!"

Rốt cục, tầng trận pháp cuối cùng kia trong tiếng nổ ầm ầm vỡ vụn. Các vị Thái Cực Cảnh ngay khoảnh khắc này đều kích động có chung một ý nghĩ: "Con bà nó! Rốt cục vào được rồi, rốt cục lão tử vào được rồi, ngươi chết chắc rồi, chết chắc rồi...". Ngay lúc này, nếu không phải bởi vì trước đó Hoa Mỹ Ngọc rống lên bị Nhậm Kiệt xem thường, mấy người bọn họ đều có một loại kích động muốn gào to lên.

- Ha ha... Để xem ngươi còn làm thế nào trốn tránh, ngươi chết chắc rồi... Ngược lại chỉ có Hoa Mỹ Ngọc có chút điên cuồng gào thét, là người thứ nhất xông vào...

Mà lúc này, Nhậm Kiệt đã thúc giục thần hồn lực đến cực hạn, đi vào một cảnh giới trước kia hắn chưa từng thử qua.

Không gian chung quanh thoạt nhìn khác với trước kia, Nhậm Kiệt phát hiện hiện tại thần hồn lực của hắn lại nhìn xuyên thấu không gian độc lập, nhìn thấy vị trí của không gian độc lập này, ở trong một không gian vô cùng rộng lớn, nối liền với một chủ không gian mênh mông, có chừng 6 lối ra vào.

Trong đó có một đã bị hủy, vẫn còn lại năm cái, năm cái này vừa là cửa ra vào, cũng giống như một tuyến đường để không gian độc lập này liên lạc cùng chủ thế giới.

Cảm giác thật thần kỳ! Ngay khoảnh khắc này, Nhậm Kiệt cảm thấy chung quanh hết thảy đều chậm lại, cho dù những người đó phá vỡ một tầng trận pháp cuối cùng đang vọt tới đây, Nhậm Kiệt cũng không cảm thấy có gì kinh khủng.

Giờ khắc này, Nhậm Kiệt hiểu rõ, bản thân mình rốt cục bằng vào linh khí duy trì kinh khủng đến khiến người ta không dám tin kia, thần hồn lực đã vượt qua Thái Cực Cảnh, đi vào cảnh giới Pháp Thần trong truyền thuyết mới có thể như thế.

Tuy rằng lúc này cảnh giới thần hồn lực bản thân hắn còn ở Thái Cực Cảnh tầng thứ chín, không ngừng đến gần trình độ Thái Cực Cảnh đỉnh phong, nhưng Nhậm Kiệt lâm thời dựa vào cảnh giới Thánh nhân luận đạo, đã đạt đến Pháp Thần Cảnh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.