Cổ Tiểu Bảo có lực lượng cường đại nhưng mà không thể làm được gì, chỉbiết điên cuồng hét lên. Thân thể quá to lớn nên không dám chạm vào giagia mình, chỉ là thân thể lão đã nổ tung nhiều chỗ.
- Oanh... Ầm, ầm!
Song chưởng điên cuồng nện xuống đất, mặt đất đều là những loại đá tảng được tế luyện qua để làm hạch tâm trận pháp, nhưng mà dưới cự quyền của CổTiểu Bảo, chúng đều bị nện vỡ nát tan tành.
Hắn có lẽ hiểu biếthơn hài tử năm tuổi một chút, biết phải bảo vệ gia gia mình, nhưng mà dù sao vẫn chỉ là hài tử năm tuổi, hắn đau khổ, nhưng không biết nên làmgì.
Nhậm Kiệt cảm nhận tình huống bên ngoài có biến, giơ tay bắn ra, một ngọn lửa bao bộc lấy thân thể Cổ Côn.
- Gia gia. Không...
Cổ Tiểu Bảo muốn xông lên ngăn cản.
- Bùng!
Nhậm Kiệt đột nhiên quay lại, một tay đưa ra đẩy Cổ Tiểu Bảo lại, thân thểkhông bằng một phần mười gã, nhưng mà lại khiến gã không thể tiến vềphía trước được.
Nhậm Kiệt nhìn Cổ Tiểu Bảo nói:
- Gia giangươi đã chết, nếu như ngươi muốn hắn chết thảm ở đây, vậy ta cũng không quản, ta luyện hóa gia gia ngươi thành một khối khóa vĩnh viễn đi theobên người ngươi.
Nhậm Kiệt cũng không trễ nải nữa, lập tức luyện hóa.
Cổ Tiểu Bảo lúc này mới bình tĩnh hơn được một chút.
Trong lúc nói chuyện, Nhậm Kiệt đưa tay túm lấy cái khóa trên ngực của Cổ Tiểu Bảo, tiếp đó đưa vào luyện hóa chung với Cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thieu-duoc-vuong/1937816/chuong-489.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.