Phương Thiên Nguyên lập tức chắp tay nói:
“Đệ tử Phương Thiên Nguyên bái kiến Lý sư thúc.”
“Thì ra là sư chất, chậc chậc, quả nhiên, không hổ là đệ tử được Lục sư ca của ta nhìn trúng. Xem tướng mạo này, tương lai thấp nhất ngươi cũng tu luyện tới Sơn Hải cảnh.”
Khóe miệng Phương Thiên Nguyên co giật.
Bây giờ hắn chính là Sơn Hải cảnh nhất trọng.
Nhưng đối phương là trưởng bối, hắn không nên chọc thủng đối phương ở chỗ này, khiến Lý Đạo Nhiên mất mặt.
“Đa tạ Lý sư thúc khen ngợi.”
“Ừm! Không sai, khiêm tốn đúng mực, đến đây, đây là quà gặp mặt của sư thúc cho ngươi.”
Một lúc sau, Lý Đạo Nhiên lấy ra một cái túi trữ vật nhỏ, đưa cho hắn.
“Đa tạ sư thúc.”
Phương Thiên Nguyên tiếp nhận túi đồ, dùng ý niệm nhìn lướt qua, tóc gáy bỗng dựng đứng.
Trong đó lại là sáu ngàn sáu trăm sáu mươi sáu viên linh thạch thượng phẩm.
Hí~!
Quà gặp mặt này có phải hơi quá lớn không?
Người của Thiên Ma tông đều hào phóng như vậy sao?
Lúc trước, sư phụ tiện tay tặng cho một viên Bổ Nguyên Đan.
Bây giờ Lý sư thúc tiện tay tặng cho sáu ngàn sáu trăm sáu mươi sáu viên linh thạch thượng phẩm, cho dù trước kia hắn là thế tử của bộ lạc Cổ Viên cũng không dám ngại số này ít.
Xem ra, Thiên Ma tông quả nhiên là cao thủ nhiều như mây, ngọa hổ tàng long!
Bản thân mình chỉ là tu sĩ Sơn Hải cảnh nhất trọng nho nhỏ, vẫn nên khiêm tốn nhiều hơn mới đúng.
Trên thực tế, bởi vì hắn là đồ đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thien-tai-nhu-vay-vi-sao-con-muon-thu-do-de/168483/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.