Một bên khác, đệ tử của Lý Đạo Nhiên đã vâng lệnh đến đại điện Thiên Ma tông.
Nhưng lúc này trong đại điện chỉ có một đám trưởng lão, không có tông chủ.
“Đệ tử dưới trướng trưởng lão Lý Đạo Nhiên, Trần Đại Sơn, vâng lệnh sư phụ, đến đây bẩm báo tông chủ, trận pháp đã sửa chữa hoàn tất.”
“Ồ! Không ngờ hai người Tiêu Nhiên và Đạo Nhiên làm việc cũng khá nhanh đấy chứ.”
“Tông chủ quả nhiên không nhìn lầm người. Nhưng đáng tiếc, bây giờ tông chủ đang bế quan, không thể đi kiểm tra rồi trong chốc lát.”
“Thật ra cũng không có gì đáng kiểm tra, không phải chỉ tu sửa trận pháp thôi sao? Trước đó, trận pháp đều có bản vẽ, chỉ cần hai người họ không phải đồ ngốc, thì không thể tu sửa sai lầm được.”
“Không sai, tôi thấy, vẫn nên đợi tông chủ đại nhân xuất quan, lại mời tông chủ đại nhân kiểm tra đi. Chúng ta cũng đỡ phải chạy đi chạy về.”
“Không sai, kế này khá tốt.”
Thế nhưng, vừa dứt lời, một vị đệ tử vội vàng chạy vào từ ngoài cửa.
“Các vị trưởng lão, chuyện lớn không hay rồi!”
Mọi người hốt hoảng trong lòng.
“Chuyện gì?”
Vị đệ tử đó lau mồ hôi trên trán, sốt ruột vội vã nói:
“Sơn môn bị trận pháp đóng lại rồi, các đệ tử không ra ngoài được. Hoàng Ngưu trưởng lão, bị nhốt trong đại trận phòng ngự rồi, không động đậy được, mời các vị trưởng lão mau chóng ra tay giúp đỡ.”
“Cái gì!”
Mọi người kinh ngạc trong lòng, trận pháp lại đóng sơn môn lại rồi? Hơn nữa, ngay cả Hoàng Ngưu trưởng lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thien-tai-nhu-vay-vi-sao-con-muon-thu-do-de/168475/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.