Nếu sớm biết trận pháp này kinh khủng như vậy, có cho các nàng mười lá gan, các nàng cũng không dám tự tiện xông vào.
Chính vào lúc tuyệt vọng, một giọng nói xa lạ bất thình lình vang lên từ trên núi.
“Chơi đủ chưa?”
Hai người ngẩn ra, nhìn theo tiếng nói, thấy được bóng dáng Lục Tiêu Nhiên, hai tay chắp sau lưng, cưỡi gió mà đến.
“Cái gì!”
Cả hai đều run lên, ánh mắt toát ra sự sợ hãi và cảnh giác dày đặc.
Trận pháp này mạnh mẽ như vậy, đến mức Lý ma ma đường đường là cao thủ Tạo Hóa Cảnh cũng không thể đánh bại được. Mà Lục Tiêu Nhiên lại có thể tùy ý đi lại trong trận pháp.
“Quân chúa cẩn thận, kẻ này có tu vi rất mạnh.”
Lý ma ma chắn trước mặt Cơ Vô Hà, Lục Tiêu Nhiên đã bước tới gần.
“Ngươi định làm gì?”
Lục Tiêu Nhiên liếc mắt nhìn nàng, ánh mắt dừng trên người Cơ Vô Hà sau lưng nàng.
“Các ngươi đến địa bàn của ta còn hỏi ta định làm gì à?”
“Ngươi chớ có làm càn, chúng ta chỉ đi nhầm vào đây thôi. Hơn nữa, chúng ta là người của Tử Ninh Vương phủ Đại Chu, nếu ngươi dám đụng đến một cọng tóc của chúng ta thì ngươi không gánh nổi hậu quả đâu.
Lý ma ma giận dữ mắng, Lục Tiêu Nhiên nhíu mày, thẳng thắn cho một bạt tai.
Uỳnh!
Chưởng lực to lớn, tát Lý ma ma bay thẳng ra ngoài, đập mạnh vào tảng đá lớn cách đó không xa, đập nó nát bấy.
Lục Tiêu Nhiên ghét nhất là dài dòng, một cái tát có thể làm xong chuyện thì hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thien-tai-nhu-vay-vi-sao-con-muon-thu-do-de/168464/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.