Con đường tu luyện dài đằng đẵng, mỗi lần thiền định, một lần luyện đan, có thể mất đến mấy ngày, thậm chí là mấy chục ngày, thời gian cứ thế lặng lẽ luồn qua kẽ tay.
Khi Lục Tiêu Nhiên luyện chế xong một lò đan dược cũng đã là bảy ngày sau.
Một lò Nguyên Khí đan thượng hạng lẳng lặng nằm trong lò luyện đan, ước chừng có năm mươi viên, tất cả tỏa ra một ánh sáng vàng rực rỡ hơi chói mắt.
Đây chính là loại đan dược Địa giai thượng phẩm, cao hơn hai cấp so với Tụ Khí đan.
Trước mắt, có lẽ trong toàn bộ Thiên Ma Tông, người có thể luyện chế ra loại đan dược này không quá ba người.
Lục Tiêu Nhiên cầm lấy một viên đan dược, cho vào trong miệng, nhâm nhi thưởng thức.
Rắc rắc... vị thịt gà, thật là giòn.
“Không tệ, độ tinh khiết lên đến trăm phần trăm. Quả nhiên, ta chính là một thiên tài, dù không có bàn tay vàng nhưng ta vẫn có thể luyện ra được Nguyên Khí đan đạt trăm phần trăm độ tinh khiết.”
Lục Tiêu Nhiên học gì cũng rất nhanh, hắn chỉ cần dùng khoảng thời gian gần nửa năm đã học được toàn bộ công pháp của Thiên Ma Tông, lại thông hiểu đạo lí, đạt đến trình độ vô cùng tinh thông.
Thế nhưng công pháp cao cấp nhất của Thiên Ma Tông cũng chỉ là công pháp Thiên giai, cho nên sau khi Lục Tiêu Nhiên học xong công pháp này, trong lúc rảnh rỗi, hắn đã dành ra chút thời gian để học tập nghề phụ như luyện đan, trận pháp, luyện khí.
Dù sao có nhiều kĩ năng thì không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thien-tai-nhu-vay-vi-sao-con-muon-thu-do-de/168458/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.