Chương trước
Chương sau
Ba người Vân Ly Ca muốn phản kháng cũng không còn đường lui.
Tình huống hiện tại của ba người họ là họ có thể theo kịp sự tấn công một người, nhưng sự tấn công mấy người thì hoàn toàn không làm được.
Vấn đề càng trí mạng hơn là phòng ngự của bọn họ gần như bằng không ở trước mặt đối phương.
Cho dù là sóng xung kích sinh ra khi chiến đấu cũng có thể tạo thành vết thương nặng cho bọn họ.
Còn đối phương lại chỉ đơn giản bị đánh bay ra.
Xong phim!
Ba người lập tức có cảm giác khóc không ra nước mắt.
Nếu biết trước thì đã không chơi đùa rồi.
Vẫn là sư tôn dạy tốt, đánh thắng được thì đánh, không thắng được thì bỏ chạy.
Nếu bọn họ nhanh chóng mở truyền tống trận chạy trốn ngay khi Bạch Cốt tông chủ xuất hiện thì đã không rơi vào kết cục như vậy.
Bây giờ bọn họ gần như có thể dự đoán được khi hai đòn tấn công chạm nhau, sóng xung kích mãnh liệt bùng nổ do chiến đấu sẽ lập tức đánh bọn họ bị trọng thương.
Đòn tấn công của các trưởng lão của Bạch Cốt Ma Tông càng ngày càng gần, càng ngày càng gần. Chỉ một giây ngắn ngủi lại đau đớn như thế, dày vò như thế, làm cho người ta như phải chờ đợi cả thế kỷ.
Ba người lập tức điên cuồng vận chuyển công pháp của từng người để đối kháng, tuy rằng sóng xung kích sẽ tạo thương tổn nhưng phản ứng của bản năng khi đối mặt với tử vọng vẫn làm bọn họ sử dụng chiêu thức như cũ.
Nhưng!
Mắt thấy chiêu thức của hai bên chuẩn bị chạm nhau, thì đột nhiên một lực kéo thật lớn xuất hiện, kéo thẳng ba người ra sau.
“Ba tiểu quỷ các ngươi, không sợ sóng xung kích đánh chết các ngươi hay sao mà còn dám đối chiêu với người ta khi không có trận pháp phòng ngự.”
Nghe được giọng nói quen thuộc, lúc này nước mắt sinh lý của cả ba đều không kìm được mà chảy ra khỏi hốc mắt.
Trong cuộc đời, lần đầu tiên bọn họ cảm nhận được còn sống là chuyện tốt đẹp cỡ nào.
“Sư tôn.”
Ba người thâm tình gọi một tiếng sư tôn, trong giọng nói tràn ngập tủi thân của trẻ nhỏ, còn thêm cả chút nũng nịu khó giấu.
Nhưng Lục Tiêu Nhiên lại không để ý đến bọn họ.

Bất Diệt Kim Thân vận chuyển, trên cánh tay hắn đột nhiên bốc lên khí tức màu hoàng kim, hình thành ảo ảnh một cánh tay hoàng kim to lớn.
Sau đó, hắn vồ về phía khoảng không trước mặt, uy lực lớn mạnh lập tức rút hết toàn bộ linh khí phía trước, uy lực hoàn toàn không giảm mà đánh thẳng về phía đoàn trưởng lão của Bạch Cốt Ma Tông .
Răng rắc!
Tiếng gãy giòn vang lên, Lục Tiêu Nhiên trực tiếp bóp nát chiêu tấn công của hai vị trưởng lão Phàn Hư cảnh và mấy vị trưởng lão Luyện Thần cảnh.
Năng lượng trong chiêu thức của một vài người không khống chế được, giây tiếp theo, trực tiếp nổ tung.
Ầm!
Nổ bùm một tiếng, bay thẳng lên trời cao, chiếu sáng cả vùng trời trong phạm vi trăm dặm.
Đám mây hình nấm bốc lên, theo sau lại có sóng linh khí bùng nổ, quét ngang ra ngoài, đánh lui vài thành viên trong đoàn trưởng lão của Bạch Cốt Ma Tông .
“Phụt!”
Mấy người đều không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi, tất cả rút lui về vị trí ban đầu.
Cảnh tượng này lập tức khiến nơi đây lặng ngắt như tờ.
Một chiêu!
Chỉ một chiêu đã áp chế được cả đoàn trưởng lão của Bạch Cốt Ma Tông , tuy rằng vẫn còn đại trưởng lão chưa hề ra tay nhưng Lục Tiêu Nhiên hoàn toàn không tổn hại, dù chỉ là lông tóc!
Cho dù có thêm đại trưởng lão thì có thể làm được gì?
Cùng lắm chỉ làm hắn tốn thêm chút sức lực mà thôi.
“Ực.”
Đại trưởng lão của Bạch Cốt Ma Tông nuốt mạnh một ngụm nước bọt, rồi nhìn sang tông chủ Bạch Cốt.
Cái trán của Bạch Cốt Tông chủđã lấm tấm mồ hôi lạnh, nhưng hắn biết mình không thể hoảng, lúc này mà hoảng hốt thì tất cả đều rối loạn rồi.
Hít sâu một hơi, hắn nghiêm mặt nói:
“Không thể tưởng được Thiên Ma Tông lại ra được một vị thiên tài tuyệt thế như các hạ. Thật sự làm cho Bạch Cốt Ma Tông ta mở rộng tầm mắt. Việc hôm nay đều là hiểu lầm, Bạch Cốt Ma Tống ta và Thiên Ma Tông coi như là qua lại nhiều năm, hay là dừng ở đây, được chứ?”

“Ngươi cảm thấy có được không?”
Khóe miệng Lục Tiêu Nhiên xuất hiện một nụ cười nhẹ tràn ngập mỉa mai.
Bạch Cốt Tông chủ cắn chặt răng, thật ra hắn cũng không quá hy vọng, đối phương đã giết bao nhiêu người của mình, cục diện này có thể xem như không chết không ngừng.
Thế giới võ đạo, vốn là kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu, đối phương chiếm ưu thế thì sao có thể bỏ qua cho Bạch Cốt Ma Tông ?
Nhưng... Lục Tiêu Nhiên rõ ràng có thực lực mạnh như vậy, rõ ràng có thể dựa vào chính mình là có thể nghiền nát Bạch Cốt Ma Tông , vì sao phải để đồ đệ của hắn đi ra? Còn hắn thì bây giờ mới ra?
Đúng lúc này, đột nhiên một tiếng sấm sét vang lên ở chân trời.
Bùm!
Một tiếng sấm này dọa tất cả những người ở đây không nhịn được run người sợ hãi.
Ngay sau đó lại thêm một tiếng sấm vang lên, lại sau đó, tiếng sấm dần dày đặc, mây kéo đến giăng kín bầu trời đầy sao.
“Người đã làm gì?”
Ánh mắt Bạch Cốt Tông chủlập tức trở nên lạnh lùng.
Lục Tiêu Nhiên nhún vai lộ ra nụ cười ấm áp.
“Cũng không có gì, chỉ là bày một đại trận công kích sát phạt ở Bạch Cốt Ma Tông các ngươi thôi, tất cả sinh linh ở trong trận pháp này đề sẽ bị hủy diệt.”
“Cái gì!”
Bạch Cốt Tông chủ kinh ngạc thốt lên, đồng tử co rút mạnh.
Đã hiểu, hắn rốt cuộc đã hiểu Lục Tiêu Nhiên tốn công để ba đồ đệ của hắn đến đây đại náo một hồi là có ý gì.
Hắn đang kéo dài thời gian!
Điều hắn muốn không phải hủy diệt Bạch Cốt Ma Tông mà là tiêu diệt toàn bộ Bạch Cốt Ma Tông!
Cho nên hắn mới vắng mặt lâu như vậy, chỉ để bố trí một đại trận tàn sát ba trăm sáu mươi độ không có góc chết.
Lúc này, lần đầu tiên Bạch Cốt Tông chủ cảm nhận được sự khủng bố của Lục Tiêu Nhiên.
Người này quả thực chính là ác ma, một khi dính vào thì chính là không chết không ngừng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.