Dưới bầu trời đêm đen kịt, một tia sáng, giống như sao băng, rơi vào trong đám người, nổ tung ngọn núi, tạo thành một cái hố lớn.
Gió dữ dội, núi đá nổ tung, cát bay tán loạn.
Chỉ với một đòn, không biết bao nhiêu đệ tử của Bạch Cốt Ma Tông đã gục ngã.
Cơ Vô Hà cầm Phiên Sơn Ấn trên tay, Chân Hoàng Cửu Biến trong cơ thể nàng đang vận chuyển với tốc độ nhanh nhất. Ảo ảnh phượng hoàng phía sau nàng không ngừng vẫy cánh, phát ra từng đợt gió mạnh, quét ngang phía trước giống như súng máy.
Trên núi liên tục phát ra những tiếng nổ vang dội, những tiếng gào thét thảm thiết như tan nát cõi lòng cũng không ngừng vang lên.
Không chỉ như vậy, Cơ Vô Hà không ngừng ném ra Phiên Sơn Ấn trong tay.
Mỗi khi nó được ném ra, Phiên Sơn Ấn đều trực tiếp đập nát một đệ tử của Bạch Cốt Ma Tông .
“Tiện nhân, chớ có càn rỡ, ngươi thực sự nghĩ rằng Bạch Cốt Ma Tông không có người sao?”
Ngay khi Cơ Vô Hà đang giết hứng khởi, đột nhiên có một luồng khí thế mạnh mẽ bùng nổ bên trái nàng. Đó là một vị trưởng lão Linh cảnh
Nhưng!
Ngay khi đòn tấn công của hắn sắp rơi vào người Cơ Vô Hà, một vệt sáng lạnh lẽo đột nhiên phóng ra từ trong bóng tối bên dưới ngọn núi. Ngay sau đó ngọn thương như rồng, trực tiếp đâm xuyên ngực hắn, đóng đinh hắn trên một tảng đá.
“Tiểu sư đệ, xin lỗi nhé, xem ra ta vẫn nhanh hơn một bước.”
Vân Ly Ca cười xấu xa, bước lên trước, rút Táng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thien-tai-nhu-vay-vi-sao-con-muon-thu-do-de/1676475/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.