Khi sóng gió qua đi, lớp tro bụi trên trận dần tan đi, đám người vừa lúc nãy còn vô cùng hăng hái, đều trở nên im lặng trong giây phút này.
Tất cả mọi người nhìn chằm chằm vào cái hố to kia, không còn ai dám nói đến việc đánh dẹp Thiên Ma Tông nữa.
Một con dấu kia thôi mà đã làm cho cả đại điện nổ ra một cái hố to đùng.
Phải biết rằng chỗ mặt đất kia được đúc đồng xanh đen bóng loáng như mặt gương, lại còn có năng lực hấp thụ linh khí.
Muốn làm tổn hại đến nó thì ít nhất thực lực cũng phải đạt đến Phản Hư cảnh.
Giờ phút này, nó lại bị con dấu đuổi theo từ trận pháp truyền tống nổ tung thành một cái hố to đùng.
E rằng thực lực của đối phương đã đạt đến Tạo Hóa cảnh rồi!
Trăng lạnh chếch dần đi, đã quá nửa đêm gần sáng, một vài bóng người đột nhiên xuất hiện dưới chân núi Bạch Cốt Ma Tông.
Không phải là bốn sư đồ Lục Tiêu Nhiên thì còn có thể là ai chứ?
Đây là lần đầu tiên ba người Vân Ly Ca trải nghiệm thực lực một bước chân bước ngàn dặm của sư tôn, quả thực là sức mạnh nghịch thiên, làm cho người ta không thể nói rõ ra được.
Giờ khắc này, trong nội tâm của ba người càng nảy sinh lòng tin tưởng chắc chắn.
Sư tôn của họ nhất định là một vị Đại Đế!
Dù sao đi nữa, ngoài Đại Đế ra thì làm gì có ai có thể đạt được tốc độ nhanh như vậy chứ?
Sau khi tới chân núi, Lục Tiêu Nhiên nhìn ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thien-tai-nhu-vay-vi-sao-con-muon-thu-do-de/1676472/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.