Chương trước
Chương sau
Khi Tư Trường Lạc dần dần rời khỏi, khuôn mặt Tư Ninh khép lại từ mỉm cười hồn nhiên vô tư trở nên lạnh lùng không một tia cảm xúc, lúc nàng nàng trông như Sở Đế Hoàng thứ hai vậy
Tư Ninh khẽ nói " Tuyết Lạc "
Lời vừa dứt một mỹ phụ nhân mặc bộ y phục màu xanh nhạt, mái tóc dàu xanh lam được cột lại xuất hiện
Có thể lẻn vào Hoàng Cung mà không ai phát hiện, người này chắc chắn là cao thủ
Tuyết Lạc quỳ một chân nói " Thiếu Tông Chủ gọi ta có chuyện gì ?"
Nếu ở đây có người nghe được lời này sẽ trực tiếp sững sờ, Tư Ninh không phải là một phế vật sau, vì sau người này xưng là Thiếu Tông Chủ
Tư Ninh lạnh lùng nói " Cho ta biết thông tin về Sở Đế Hoàng "
Tuyết Lạc gật đầu sau đó đưa ra thông tin mà nàng biết tất cả mọi thứ cho Tư Ninh, khi nghe được điều này khuôn mặt nàng ta có chút hứng thú
Tư Ninh hứng thú nói " Ở loại địa phương không có Võ Tôn này lại có thiên kiêu như thế, chưa đến ba năm tu hành đột phá Võ Tướng nếu không phải chính ngươi đã dò xét Linh Hồn hắn, ta còn sợ rằng là lão quái vật ngàn năm nào đó chứ "
Nếu người ngoài nghe được thì cứng đờ hơn,suy nghĩ đầu tiên của họ là không bình thường
Tuyết Lạc mỉm cười nói " Nếu so với người thì hắn vẫn còn kém thưa Thiếu Tông Chủ, không Tông Chủ đại nhân "
Lời này càng khiến người khác rối não hơn, Tư Ninh chỉ mới mười tám tuổi vì sao lại xưng Tông Chủ ?
Tư Ninh thản nhiên nói " Kiếp trước ta cả đời kẹt ở Võ Tôn Viêm Mãn khó phá Võ Tổ, nhận định bản thân hơi tàn nên quyết định chuyển thế tu lại từ đầu, cũng may mục tiêu ta chuyển thế nguyên thân đã chết từ lâu "
Lời nói này của nàng ta trực tiếp khiến mọi người minh bạch
Võ Tôn nếu cảm thấy tu vi khó tiến thêm gần đất xa trời, có thể lựa chọn chuyển thế mất đi toàn bộ tu vi, Võ Hồn, Công Pháp tu luyện lại từ con số không
Tư Ninh vốn là Tông Chủ một ẩn thế Tông Môn rất ít người biết được, cảm nhận được gần đất xa trời liền chuyển thế trọng sinh, để lại cho thân tín của mình quản lí Tông Môn, sau đó phái ra thân tín quan sát mục tiêu của bản thân chuyển thế
Tất nhiên có thể tự do đi lại trong Hoàng Cung bảo vệ nàng an toàn, toàn bộ đều là Võ Quân Trưỡng Lão
Một Võ Quân đã có thể sáng lập thế lực hùng mạnh đại lục này, hai Võ Quân nếu tính tổng thể có thể so với ba hoặc bốn của Võ Đạo Minh đã có thể làm trùm Tiên Võ Đại Lục thích gì làm đấy, nếu để cho mọi người biết Tư Ninh mang theo đến tận một Võ Quân bảo hộ, ba võ quân nhận được lệnh liền viện trợ chắc sẽ phát hoảng
Tư Ninh ánh mắt hiện lên vài phần tò mò nói " Liệu Thiên Tài được người ta xưng là Tôn Gỉa tương lai trình độ sẽ thế nào, nếu hắn không tệ bổn tọa nguyện ý chơi cùng hắn một lúc thuần phục hắn thành một con chó trung thành, dù gì có một Võ Tôn trung thành bán mạng cũng không tệ "
Tuyết Lạc một bên cũng gật đầu, Tông Chủ suy nghĩ này hợp ý bọn họ
Sau đó Tư Ninh nhìn mình trong gương, trang điểm thêm một ít để tăng thêm nhan sắc rồi mở cửa rời đi, Tuyết Lạc ẩn mình trong bóng đêm bảo hộ nàng
Trên đường đi Tư Ninh tự tin nói " Nhan sắc của bổn tọa dù chuyển thế vẫn giữ được, cộng với thủ đoạn tán tỉnh sợ rằng người sống lâu ngàn năm cũng tự động bị mê hoặc, tiểu tử này thua là cái chắc "
Lời vừa dứt một bên Tuyết Lạc cứng đơ người, thầm nghĩ Tông Chủ bọn họ cái gì cũng tốt chỉ là hơi tự luyến
Bên trong Hàn Huyết Mã, Sở Đế Hoàng khẽ nhíu mày
Tiêu Tiên Nhi một bên nhận ra khẽ nói " A Sở có chuyện gì sao ?"
" Không có gì, chỉ là cảm giác có chút khó chịu " Sở Đế Hoàng lắc đầu đáp
Không hiểu vì sao là do bản năng, hay là do giác quan hoặc thứ gì đó khiến Sở Đế Hoàng cảm nhận được sự nguy hiểm đang đến gần, hắn có thể sơ sơ cảm nhận được nó đang bên trong Hoàng Cung, tuy nhiên Sở Đế Hoàng không rời đi mà càng muốn gặp nguy hiểm đó xem nó là thần thánh phương nào, dù sao bản thân vốn vô địch vạn năm trọng sinh không ai đối thủ, khiến cho hắn cảm giác có chút nhàm chán
Ngoài ra Sở Đế Hoàng tự tin cho dù là Võ Hoàng muốn nhắm vào thì hắn vẫn có thể đào thoát, dù sao bản thân Sở Đế Hoàng ngoài tu luyện vẫn còn chừa vài món bảo vật đào mệnh, và đặc biệt số lượng điểm tích lũy của hắn không phải là một con số nhỏ trực tiếp đạt đến gần bốn mươi nghìn điểm
Sở Đế Hoàng hứng thú nói " Hi vọng ngươi sẽ khiến ta cảm thấy hứng thú, dù sao thực lực bản thân cùng thủ đoạn đủ đào mệnh Võ Hoàng, nếu ép ta đến đường tự sát liều mạng Võ Quân hay Võ Tôn ta cũng dám đánh chết, có điều làm vậy sợ rằng bản thân phế ít nhất chục năm thời gian, đối với tuổi trẻ như bây giờ sợ rằng là đại hao tổn "
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.