Nam nhân hiện lên vẻ xấu hổ nói " Người đừng nói thế tiền bối, nêu trách thì một phần do ta đen đuổi thôi "
Sở Đế Hoàng chỉ cười cười sau đó nghiêm túc nói " Thế nào ngươi muốn ta làm gì, giết chết con gái ngươi trả thù ? giúp phùng sinh gia tộc ?"
" Không cần chỉ cần người giúp nữ nhi ta nhận ra bộ mặt tên đó là được rồi, dù sao đây cũng là một việc người phụ thân như ta cần làm " Nam nhân lắc đầu mỉm cười đáp
Sở Đế Hoàng nhìn thấy được nụ cười của hắn thì có chút bất ngờ, người này không hề trách mắng nữ nhi gì cả, không hề câm hận oán trách mà trong đó ẩn chứa sự nhân từ, lòng thương yêu của một người cha dành cho con gái
Sở Đế Hoàng không nhịn được cười một cái nói " Được rồi ta sẽ giúp ngươi, ra đi thanh thản nhé tiểu tử "
" Đa tạ tiền bối mời nhận lấy " Nam nhân mỉm cười ôm quyền đáp
Sau đó ném ba món đồ vật về phía hắn, Sở Đế Hoàng nhận lấy xoay người giơ tay lên vẫy tay một cái như lời chào tạm biệt rời thu lại kết giới
Nam nhân nhìn theo Sở Đế Hoàng rời đi mỉm cười một cái nói " Nữ nhi nếu ngươi tìm được người tốt như vị tiền bối này, thì có lẽ tình nghĩa phụ nữ chúng ta đã không đến mức này, hảo hảo sống tốt nữ nhi của ta "
Sở Đế Hoàng rời đi trong đầu hiện lên vài dấu chấm hỏi, dù đã trải qua hàng vạn năm tuy nhiên nhân gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thien-de-trong-sinh-lai-la-phan-dien/547754/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.