Trên bậc thang thứ một ngàn, ngoài cửa tiến vào Thiên Quân Điện Số lượng mười thiếu niên, thiếu nữ thiên tài đã tập hợp đầy đủ Sở Đế Hoàng đang ngồi một góc trị thương, dù khó có thể đầy đủ nhưng ít nhất cũng được tám phần đỡ hơn không, kế bên hắn là Tiêu Tiên Nhỉ cùng Lâm Thần tựa như hai tôn hệ thần, cẩn thận từng li bảo vệ hắn Bỗng nhiên Lạc Nghiêm tiến về phía hắn Tiêu Tiên Nhỉ cùng Lâm Thần trực tiếp đứng ra chắn lại, không cho phép đối phương tiến đến Sở Đế Hoàng nhận ra hắn không có ác ý thì nói “ Cho hắn tiến vào “ Hai người Tiêu Tiên Nhỉ, Lâm Thần có chút ngớ người nhìn nhau, dù không tình nguyện nhưng cũng tránh ra hai bên Sở Đế Hoàng mỉm cười nói “ Lạc Thiếu Tông chủ có chuyện gì ?” Bỗng Lạc Nghiêm tiến về phía hắn bỗng cúi đầu một góc 45% nói “ Tại hạ bái phục “ Lời vừa dứt ai cũng đều ngỡ ngàng, Vân Sơn trực tiếp há to mồm, Cố Tiên Nhỉ cùng Kiếm Hàn Y hiện lên dấu chấm hỏi, Lâm Thần cùng Tiêu Tiên Nhi có chút không tin Lạc Nghiêm cúi sâu hơn nói “ Lạc Nghiêm ta ưa thích người không sợ trời không sợ đất, lúc ban đầu đã hiểu lầm Sở Huynh mong thứ tội “ “ Không sao ta cũng hiểu lầm ngươi, chỉ bằng nhân cơ hội này hoà giải kết thành hảo hữu “ Sở Đế Hoàng mỉm cười thản nhiên đáp Sau đó hai người bắt tay nhau tràn đầy hữu nghị, tựa như tri kỷ vừa gặp bạn thân lâu năm Màn này diễn ra trực tiếp khiến những người còn lại lao mắt mà nhìn Sau khi nói xong thì Lạc Nghiêm rời đi Trên đường rời đi hắn thầm nói “ May quá nhân vật chính không ghi thù, vừa rồi nếu ta không cơ trí sợ rằng toàn “ Vừa rồi nhìn thấy Sở Đế Hoàng dùng môn Công Pháp thần bí, hấp thụ Linh Khí đối phương rồi tiêu tán chúng, cái này người thường không thể có trừ khi là nhân vật chính Sau đó hắn liên tưởng đến đủ loại nhân vật chính thì nhận ra, thể loại nhân vật chính kiểu này là nhân vật chính thiên tài văn Vì thế Lạc Nghiêm mới đứng ra xin lỗi, vì một nhân vật phụ như hắn nếu dám đắc tội nhân vật chính, khả năng cao sẽ thành một pháo hôi bị dẫm lên chân Sở Đế Hoàng nhìn Lâm Thần rời đi thầm nói “ Xem ra hắn đã nhận định ta là nhân vật chính” Vừa rồi Sở Đế Hoàng đã dùng Thiên Đế Quyết, với đẳng cấp của nó thì ở đây không ai nhìn được công pháp dù tương tự một lúc, nhưng ít nhất cũng cấp Thánh Vì thế Lạc Nghiêm đã nhận định hắn là nhân vật chính, và là loại nhân vật chính không giấu nghề đánh mặt, thiên tài văn loại nhân vật chính này vừa sinh ra đã là thiên tài, có thể chất cường đại, hoặc thậm chí tên may mắn còn có Hệ Thống Không khỏi có chút vui mừng hắn khẽ nói “ Chỉ cần dựa vào cái danh nhân vật chính này, Lạc Nghiêm sẽ ngoan ngoãn nghe lời, ta có thể dùng hắn làm một công cụ “ Thế là Lạc Nghiêm trực tiếp rơi vào bẫy Sở Đế Hoàng, bây giờ đã trở thành một công cụ bị sai bảo, Tuy nhiên hắn không biết mà âm thẩm cười trộm “ Ta có thể bám vào đùi nhân vật chính, tương lai ít nhất cũng là Võ Thánh, Võ Thần một phương phải cố văng bám đùi hắn “ Sở Đế Hoàng nhìn Lạc Nghiêm đang vui mừng khẽ nói “ Nhận định phản diện như ta, là nhân vật chính thì ngươi đen rồi” Bỗng nhiên vào lúc này cánh cửa mở ra, toàn bộ mọi người bao gồm cả Sở Đế Hoàng đều tiến vào bênh trong Đập vào mắt họ là một cung điện uy nga tráng lệ, có bốn cây cột đựơc khắc họa tiết Tứ Đại Thần Thú Thanh Long, Chu Tước, Bạch Hổ, Huyền Vũ Ở phía sau bọn họ có một bộ xương cốt ngồi trên một chiếc ngai vàng sang trọng cao quý, đang dựa một tay chống đầu Tựa như một tôn Thiên Đế được Tứ Thú quy phục, đang lười biến quan sát tất cả Sở Đế Hoàng có chút không vui khẽ nói “ Võ Tôn là cùng cần làm thế không, ngươi thật sự tưởng mình là Thiên Đế “ Sau đó dùng Đế Nhãn, nhìn vào phía trước có chút bất ngờ nói “ Có chút thú vị “ Khi lời vừa dứt cánh cửa trực tiếp đống lại, bộ xương cốt trực tiếp phát ra ánh sáng chíu khắp xung quanh
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]