Tiêu Tiên Nhi tiến đến ôm vào đầu hắn ôn nhu nói " A Sở huynh đã cố gắng quá rồi, không sao cả đừng buồn hay đừng tự trách gì cả "
Hiện tại dù không biết đó là thật hay giả, nhưng nhìn vào ánh mắt chân thành cùng những gì đã thể hiện ra, thậm chí cả sự bi phẫn, phẫn nộ, buôn bỏ... đủ loại cảm xúc đó của hắn thì nàng đã tin tưởng, trái tim vốn lạnh dần của nàng trực tiếp hâm nóng lại tình cảm nàng dành cho hắn trực tiếp tăng mạnh như lúc ban đầu thậm chí lớn hơn vài phần
Thật ra vẫn còn một lí do nàng tin tưởng đó là nó có khả năng là ký ức tiền kiếp, dù sao trường hợp này không hiếm gặp, sư tôn đã từng nói cho nàng điều này, nếu may mắn có thể thức tỉnh ký ức kiếp trước
Sở Đế Hoàng thoát ra kéo tay ôm nàng vào lồng nói " Tiên Nhi đó có thể là tương lai, hoặc là ký ức kiếp trước tuy nhiên kiếp này ta sẽ không để nó diễn ra "
Nhìn ánh mắt kiên định đó của hắn nàng nhẹ nhàng gật đầu, trong lồng không khỏi vui mừng cười trộm mà không chú ý đến sự ganh tỵ từa sư tôn
Vũ Lạc Trần nhìn Tiêu Tiên Nhi hạnh phúc như vậy có chút ganh tỵ, giá như phu quân của bản thân năm đó cũng giống thiếu niên này thì tốt rồi
Ánh lửa bốc cháy phùn phùn lên như hâm nóng tình cảm, chiếu sáng giữa màn đêm
Bỗng Sở Đế Hoàng nói " Tiên Nhi chiếc vòng cổ này hình như dựa theo ký ức ta chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thien-de-trong-sinh-lai-la-phan-dien/547742/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.