Thần Không Pháo trong căn phòng sang trọng nhất, Sở Đế Hoàng ngồi trên một chiếc ghế trên tay là một chén trà ngắm nhìn khung cảnh qua khung cửa sổ
Bỗng lúc này tiếng gõ cửa vang lên Tuyết Sơ Nguyệt tiến vào
Vừa vào nàng ngay tức khắc bổ nhào vào người hắn liên tục ôm chặt lấy ngửi mùi cơ thể
Sở Đế Hoàng có chút bất ngờ sau đó mỉm cười nói " Có chuyện gì sao Tuyết Nhi ?"
" Võ Quân Bí Cảnh thời gian mở ra nó là một năm đến một năm rưỡi, A Sở trong khoảng thời gian đó huynh có nhớ ta không " Tuyết Sơ Nguyệt buồn bã đáp
Sở Đế Hoàng có chút bất ngờ không nghĩ đến nàng lại quan tâm vấn đề này làm gì, tuy nhiên vì để lừa gạt nàng ta hắn vẫn nói " Tất nhiên là nhớ a một năm rưỡi không được gặp a mà không nhớ "
Nói xong hắn dùng tay xoa đầu nàng, Tuyết Sơ Nguyệt buồn bã nằm trong ngực hắn
Bỗng Sở Đế Hoàng nghĩ ra gì đó cười xấu xa nói " Nếu đã như thế chi bằng làm một chuyện cho có kĩ niệm trước nhỉ ?"
Nhìn nụ cười xấu xa đó của hắn Tuyết Sơ Nguyệt cảm thấy có chút không ổn, khi nàng chưa kiệp đáp trả thì hắn đã trực tiếp hôn nàng
Tuyết Sơ Nguyệt vỗi nói " Khoan đã chúng ta là sư đồ "
" Sai rồi chúng ta là đạo lữ " Sở Đế Hoàng thản nhiên đáp
Sau đó hắn ẩm nàng lên giường cởi đồ rồi bổ nhàu vào trong
Thời gian nhanh chống trôi qua năm tiếng, bên trông căn phòng tiếng rên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thien-de-trong-sinh-lai-la-phan-dien/547729/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.