Sau khi lời nói vừa dứt thì hắn liền ném y phục ra nhào vào nàng, thế là cả đêm tối chỉ nghe thấy hai tiếng kêu vang lên cho đến trời sáng
Sáng hôm sau bầu trời trong xanh từng tia nắng ấm áp chiếu khắp mọi nơi, chiếu vào bên trong Đế Quân Phủ
Sở Đế Hoàng tỉnh lại nhìn sang mỹ nhân đang say giấc không nhịn được nhết môi cười, sau đó hắn chú ý đến ga trải giường đã nhuốm máu
Sở Đế Hoàng khẽ nói " Xem ra cần thay ra trải giường rồi "
Khi Sở Đế Hoàng đang chuẩn bị đứng dậy thì cảm nhận được Tuyết Sơ Nguyệt đôi mắt đang mờ mờ chóp chóp, thế là hắn giả vờ nằm ngủ
Tuyết Sơ Nguyệt mơ mờ tỉnh lại ngáp một hơi, nhìn cơ thể không còn mãnh vải của mình cùng nam nhân đang nằm chung giường không hỏi hừ một tiếng " Hừ cẩu nam nhân "
" Nàng nói ai là cẩu nam nhân " Sở Đế Hoàng mở mắt mỉm cười đáp
Tuyết Sơ Nguyệt có chút sững sờ vì bản thân nói xấu bị phát hiện, tuy nhiên nàng cảm thấy nàng không sai tiếp tục nói " Hừ huynh là đồ cẩu nam nhân đã nói chỉ ngủ thôi không làm gì, ta nhìn huynh chân thành lời nói nên mới tin tưởng, thật không ngờ huynh nắm tay, ôm ấp thì thôi đi thế mà còn làm việc đó với ta "
Nói đến đây nàng không khỏi đỏ mặt lên tràn đầy tức giận cùng uất ức liên tục đánh vào người hắn, Sở Đế Hoàng thì không phản bác lại vì hắn chưa nghĩ ra lời đáp trả nào
Thế là Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thien-de-trong-sinh-lai-la-phan-dien/547726/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.