Sở Đế Hoàng ngồi trên chiếc ghế bên trong động phủ của mình nhắm mắt lại đang suy nghĩ gì đó
" Huynh đang suy nghĩ gì đó " Đúng lúc này một giọng nói quen thuộc vang lên
Sở Đế Hoàng mở mắt ra nhận ra người vừa nói là Tuyết Sơ Nguyệt mỉm cười nói " Đang suy nghĩ tiểu tuyết nhà ta ăn gì mà xinh như thế "
" Hừ chỉ dẽo mồm dẽo miệng " Tuyết Sơ Nguyệt phồng má hừ một cái nhưng không nhịn được mỉm cừoi
Nàng đi đến trước mặt Sở Đế Hoàng xòe một tay ra
Sở Đế Hoàng trên đâu hiện lên một dấu chấm hỏi sau đó suy nghĩ gì đó đặt tay lên
Tuyết Sơ Nguyệt hất tay hắng ra ngoắc tay nói " Đưa Linh Thạch cho ta "
Sở Đế Hoàng gật đầu minh bạch gì đó lấy ra một vạn Thượng Cấp Linh Thạch đưa cho nàng
Tuyết Sơ Nguyệt vẫn tiếp tục ngoắc tay ra hiệu, khiến hắn ngớ người lấy ra Bảy Vạn Năm Thượng Cấp Linh Thạch còn thừa trích xuất năm ngàn viên đặt vào tay nàng
Tuy nhiên khi hắn vẫn chưa chú ý thu hồi Tuyết Sơ Nguyệt đã trực tiếp cưới lấy toàn bộ Linh Thạch
Trên đầu Sở Đế Hoàng hiện lên một dấu chấm hỏi lớn sau đó giật mình kêu lên " Trả Linh Thạch cho ta "
" Tục ngữa có câu phu quân tiền là nương tử tiền, nương tử tiền mãi là tiền của nương tử, huynh có tiền đều phải đưa ta giữ hết " Tuyết Sơ Nguyệt lắc đầu làm ra vẻ dạy dỗ nói
Sở Đế Hoàng trực tiếp nổi máu nói " Rốt cuộc là tên khốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thien-de-trong-sinh-lai-la-phan-dien/547712/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.