Chương trước
Chương sau
Trên đường Sở Đế Hoàng rời đi Hệ Thống trực tiếp xuất hiện có chút nghi vấn nói " Ngươi có làm quá lố việc này không, phong cách hánh sự ngu ngốc cùng mất não này có chút giống ngươi trong cốt truyện của nàng ta, chả lẽ nào...."
Nói đến đây Hệ Thống nhìn Sở Đế Hoàng với ánh mắt nghi ngờ
Tuy nhiên Sở Đế Hoàng chỉ thãn nhiên đáp " Tuyết Sơ Nguyệt sau khi xuyên vào thế giới này tính cách dù nhận được biến đổi từ Tuyết Sơ Nguyệt trong nguyên tác Tiêu Tiên Nhi, dù bản thân nàng ta có thể diễn kịch hình tượng lạnh lùng nữ thần một cách hoàn hảo, tuy nhiên khi tiếp cận nam chủ ở cốt truyện này là ta thì bản tính nhu nhược cùng mềm yếu sẽ lộ ra, đó là lí do dù ta có cưỡng hôn thậm chí dùng trò đồi bại thì nàng ta cũng không thể căm hận ta, thậm chí còn trở nên có tình cảm với ta, lí do là vì ta là nam chính duy nhất ở cốt truyện của nàng nên thiên đạo không cho phép, ngoài ra nếu nàng giết ta thì nàng ta trực tiếp sẽ chết do cái nhiệm vụ Hệ Thống kia giao cho ta đảm bảo một người từ hiện đại xuyên đến đây rất sợ mất mạng. Ở kiếp trước Tuyết Sơ Nguyệt bị bạn trai cùng bạn thân ngoại tình sự nhu nhược thể hiện rõ ở chổ, thay vì trực tiếp tát tên bạn trai thì nàng lựa chọn chạy trốn đây là điều khiến ta chắc chắn về vấn đề này, một nữ nhân có bản tính nhu nhược mềm yếu cho dù được trợ giúp trở nên lạnh lùng thì cũng chỉ là một món đồ chơi mà thôi, ta có thể cược với ngươi chỉ cần trong hai năm này Tuyết Sơ Nguyệt ta dư sức nắm lấy, dù sao nếu nói về kinh nghiệm tình trường thì ta hoàn toàn tự tin mình đủ sức ở hạng đầu "
Hệ Thống chỉ đơ người nói " Ta cảm thấy tội nghiệp cho Tuyết Sơ Nguyệt "
Nói xong hệ thống im lặng còn Sở Đế Hoàng thì quay về tu luyện
Ngày hôm sau mới sáng tinh mơ Sở Đế Hoàng nhìn bản thân trong gương khẽ cười, hôm nay hắn đặc biệt chải chuốt bản thân ăn mặc hơn, hôm qua hắn vừa suy nghĩ ra một kế hoạch rất hoàn hảo trong việc tán tỉnh
Sở Đế Hoàng đi đến động phủ Tuyết Sơ Nguyệt vừa định mở cửa ra thì một đạo hàn băng đã đánh văng hắn ra khỏi đó vài mét
Sở Đế Hoàng thầm giật mình hoảng hốt bậc ra xá
Từ cánh cửa mở ra Tuyết Sơ Nguyệt xuất hiện nàng từng bước ra ngoài, hàn khí bao phủ bốn phía lạnh giọng nói " Ngươi đến đây có việc gì "
Sở Đế Hoàng liếc nhìn thầm mắng " Quên mất tuy là nữ nhân nhu nhược tuy nhiên, hôm qua ta trực tiếp cưỡng hôn làm trò đó với nàng bây giờ nàng ta vẫn còn tức giận "
Đầu óc Sở Đế Hoàng liên tục vận chuyển sau đó một tia sáng lóe lên hắn trực tiếp quỳ xuống đập đầu xuống đất nói " Đồ nhi hôm qua tu luyện bị máu từ yêu thú kích thích nên đắc tội sư tôn, mong sư tôn bỏ qua "
Tuyết Sơ Nguyệt sững sờ không nghĩ đến Sở Đế Hoàng lại trực tiếp quỳ xuống xin lỗi nàng, một kẻ là Thiên Đế luôn cao ngạo lại làm như vậy, đây là thứ chứng minh đáng tin cậy nhất
" Được rồi vi sư tha cho ngươi đứng dậy đi " Tuyết Sơ Nguyệt ho lên một cái
Sở Đế Hoàng đập đầu xuống đất cảm tạ, sau đó thầm cười xem ra đã thành công mặc dù làm thế hơi bị mất đi lòng tự tôn của hắn, tuy nhiên không sao cả lòng tự tôn vứt bỏ để đổi lấy kết quả vẫn lời hơn. Đối với hắn nếu được một món lợi ích khổng lồ, thì cho dù vứt bỏ lòng tự tôn cũng được, bây giờ hắn trực tiếp vứt bỏ cầu xin Tuyết Sơ Nguyệt tha thứ một là sẽ thể hiện hắn thành tâm hối lỗi, hai là khiến nàng rơi vào cái bẫy
Sở Đế Hoàng đứng dậy ôm quyền nói " Hôm nay đệ tử phát hiện một nởi rất vui sư tôn muốn đi không ?"
Tuyết Sơ Nguyệt có chút sững sờ nhìn hắn nói " Ngươi đây là muốn rủ bổn tọa đi chơi ?"
Sở Đế Hoàng gật đầu để lộ biểu cảm chân thành, Tuyết Sơ Nguyệt đắng đo một lúc rồi nói " Được rồi để bổn tọa lấy mặt nạ "
" Đồ nhi đã chuẩn bị đầy đủ ta đi được rồi " Nói xong từ trên tay hắn xuất hiện hai chiếc mặt nạ
" Ta vẫn cần thay đổi khuôn mặt " Tuyết Sơ Nguyệt nói
" Đồ nhi đã chuẩn bị sẵn " Sở Đế Hoàng mỉm cười đáp từ trên tay xuất hiện hai cái da mặt
Tuyết Sơ Nguyệt nhíu mày nhìn kĩ hắn nói " Ngươi đây là đã chuẩn bị trước mọi thứ rồi sao "
Sở Đế Hoàng chỉ có thể cười khờ rồi quay người đi ra Thiên Tuyết Phủ chờ đợi
Vài phút sau một nữ nhân có dung mạo vài phần xinh đẹp từ Thiên Tuyết Phủ đi ra, Sở Đế Hoàng vừa nhìn đã nhận ra đó là ai
" Sư Tôn " Sở Đế Hoàng đi đến ôm quyền đáp
Tuyết Sơ Nguyệt nhìn khuôn mặt đã trở nên bình thường của Sở Đế Hoàng thì hơi gật đầu rồi rời đi
Trên đường phố Sở Đế Hoàng cùng Tuyết Sơ Nguyệt hòa vào dòng người đi qua đi lại
Bỗng hắn chú ý đến một chỗ bán kẹo hồ lô tiến đến mua hai cây đi đến trước mặt Tuyết Sơ Nguyệt chĩa ra
" Sư tôn mời người " Sở Đế Hoàng mỉm cười nói
Tuyết Sơ Nguyệt gật đầu nói " Cảm tạ "
Sau đó nàng trực tiếp ăn luôn cây kẹo hồ lô vừa ăn vừa đi dạo phố, rất nhanh chóng cây kẹo hồ lô của nàng đã ăn xong Tuyết Sơ Nguyệt có chút hục hẫn
Sở Để Hoàng đẩy cây kẹo hồ lô của mình trước mặt nàng nói " Người muốn có thể ăn của ta xem như là lời xin lỗi "
Tuyết Sơ Nguyệt lắc đầu đáp " Không cần đâu ngươi vẫn còn chưa ăn "
Sở Đế Hoàng chỉ mỉm cười dùng tay xoa đầu nàng nói " Chỉ cần người thì ta đã thấy no rồi"
Lời vừa dứt từ trên đầu Tuyết Sơ Nguyệt bốc lên khói, nàng trực tiếp cưới cây kẹo hồ lô của Sở Đế Hoàng cắn một cái thật to nói " Ahh ngươi chỉ biết trêu chọc vi sư hừ "
Nói xong nàng tức giận đi về phía trước, Sở Đế Hoàng theo sau dỗ dành nàng
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.