Chương trước
Chương sau
Sở Đế Hoàng nhắm mắt tiến hành tu luyện như thường lệ, khi thức tỉnh Võ Hồn hắn có thể sử dụng nó để tăng tốc độ tu luyện lên gấp nhiều lần lúc trước. Khi thức tỉnh Võ Hồn tùy vào cấp bậc thì lượng Linh Khí Võ Hồn trợ giúp vật chủ nó hấp thụ càng lớn, như kiếp trước Sở Đế Hoàng sở hữu một Tinh Anh Hạ Phẩm đã giúp tốc độ tu luyện của hắn tăng lên gấp hai lần ban đầu, còn bây giờ sở hữu Truyền Kỳ Hạ Phẩm tốc độ tu luyện của Sở Đế Hoàng đã gấp bảy lần kiếp trước, kết hợp công pháp độc nhất của hắn Thiên Đế Quyết khả năng hấp thụ sẽ tăng lên đến mười lần
Thiên Đế Quyết là một môn Đế Cấp Thượng Cấp Công Pháp, môn Công Pháp này khi tu luyện đến tầng cao nhất có thể hấp thụ cả Thiên Đạo thay thế Thiên Đạo trở thành kẻ nắm quyền điều khiển tất cả thế giới mà Thiên Đạo từng sở hữu, trở thành một vị Thiên Đế đúng nghĩa
Môn Công Pháp này người tu luyện đồng nghĩa với việc đánh nhau với Thiên Đạo, mỗi lần lôi kiếp thường sẽ có độ khó lớn hơn người khác. Tuy nhiên sẽ giúp người dùng có khả năng vượt tiểu cảnh giới chiến đấu, cùng khả năng hấp thụ vạn vật có Linh Khí trong thế giới nên tốc độ tu luyện rất nhanh
" Thiên Đế Quyết môn công pháp này là độc nhất trên đời, và cũng không có bất kì môn công pháp nào vượt trội hơn cả chỉ có một bản công pháp tương tự nó " Sở Đế Hoàng vận chuyển Thiên Đế Quyết khẽ nói
Sở Đế Hoàng không khỏi nhíu mày khi nhớ đến môn công pháp này " Thôn Thiên Ma Công nó trái ngược với Thiên Đế Quyết là hấp thụ Thiên Đạo, nó chọn một cách mạnh bạo hơn là Thôn Phệ cả Thiên Đạo, những người tu luyện môn công pháp này còn bị Thiên Đạo chán ghét hơn cả Thiên Đế Quyết, nó cũng được liệt vào hàng ma công vì có khả năng thôn phệ vạn vật, thôn phệ linh khí, thôn phệ ma khí,...."
Nhưng Sở Đế Hoàng lại nở nụ cười khinh thường nói " Có điều kẻ tu luyện thứ này điều là lũ ngu ngốc, thay vì thôn phệ một thứ thì nó thôn phệ rất nhiều thậm khiến cho cơ thể trở nên hỗn độn, khả năng thôn phệ Linh Khí thì thua xa Thiên Đế Quyết, khả năng chiến đấu thì thua xa các công pháp khác, môn ma công này chỉ dành cho kẻ đam mê tốc độ nhất thời tương lai sẽ tạo thành ảnh hưởng cực lớn từ căn cơ "
Sở Đế Hoàng không quản nữa từ chiếc nhẫn trữ vật trên tay phóng ra vô số tài nguyen được phụ thân hắn ban tặng, bao gồm đan dược, linh thạch,....
Thời gian trôi qua thắm thoát đã đến buổi tối Sở Đế Hoàng mở mắt dậy, thở ra một ngụm trọc khí khá hài lòng với kết quả hiện tại. Chỉ cần tu luyện thêm vài ngày nữa có thể đột phá Võ Đồ Hậu Kỳ. Khi hắn vừa mở mắt ra một khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần đập vào mắt hắn, nàng ta có mái tóc dài màu trắng, đôi mắt màu xanh lam người này không ai khác là Tuyết Sơ Nguyệt
Sơ Đế Hoàng đứng dậy ôm quyền đáp " Tham kiến sư tôn "
Tuyết Sơ Nguyệt gần đầu tiến đến xoa đầu hắn nói " Đồ nhi ngoan vi sư đem đồ đến rồi đây "
Nói xong từ chiếc nhẫn trữ vật trong tay nàng phóng ra một tia sáng màu xanh lam, từ trong tia sáng xuất hiện rất nhiều binh đan dược, linh dược, công pháp, Linh Khí
Tuyết Sơ Nguyệt chỉ tay vào một cây trường kích có thân dài màu đen, hai phần thân có hai hình lưỡi liềm màu đen vàng, phần đỉnh thân trên có một mũi nhọn hai màu vàng đỏ
Tuyết Sơ Nguyệt tiến đến cầm cây trường kích chỉa vào trước ngực hắn nói " Đồ nhi đây là Linh Khí Cửu Phẩm ngươi đặt tên nó là gì "
Sở Đế Hoàng sờ một tay lên cằm, sau đó đi vòng quanh người Tuyết Sơ Nguyệt đi đến sau lưng nàng, dùng tay nắm vào bàn tay của nàng nói " Thân kích màu đen tuyền, hai bên kích có hình lưỡi liềm ánh trăng, mũi nhọn màu vàng kim sáng chói có vệt màu đỏ rực lửa chi bằng đặt tên Ám Nguyệt Hắc Hoàng Liệt Diễm Kích "
Tuyết Sơ Nguyệt có chút sững sờ, nàng cảm nhận được bàn tay Sở Đế Hoàng sờ vào tay, thân thể của cả vai đụng chạm hơi ấm từ trong người hắn truyền vào tai nàng không khỏi đỏ mặt nói " Hệ Thống hệ thống tên đồ nhi này của ta đặt tên có cần phải vậy không, ta cảm giác như hắn đang muốn mê hoặc ta "
Bạch Hồ Ly bất ngờ nói " Hả ta thấy bình thường mà chủ nhân người có nhầm lẫn không "
Thấy Tuyết Sơ Nguyệt vẫn còn đang sững sờ thì Sở Đế Hoàng nói " Sư tôn người có sao không "
Lời vừa dứt Tuyết Sơ Nguyệt mới bình tĩnh lại nàng ho một tiếng, rồi xoay người đặt cây kích lên tay Sở Đế Hoàng lùi xa vài bước nói " À hừm không có sao, tên ngươi đặt không tồi cố gắng tu luyện nhé đồ nhi "
Sở Đế Hoàng liếc nhìn khuôn mặt nàng vẫn còn đỏ đỏ không khỏi ngớ người, thiên đạo nó có kì lạ quá không ta và nàng chỉ vừa chạm tay thì liền đỏ mặt đến thế, chả lẽ do hai cái hào quang nhân vật nam nữ chính của ta và nàng ta va chạm nhau nên xẩy ra chuyện này sao
Sở Đế Hoàng thầm nói " Chỉ mới va chạm một chút nàng ta đã đỏ mặt đến thế, ngoài ra có khi nàng ta còn suy nghĩ lung tung gì về ta rồi nói cho cái Hệ Thống kia của nàng. Nữ nhân này cảm giác không nên dây dưa vào "
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.