23
Vừa đọc được vài trang, Dương Yến Sơ đã giả vờ đau đầu, nằm lăn lên đùi ta.
Miệng hắn kêu lên đau đớn:
“Ôi trời, nương tử, mấy con chữ này làm ta nhức đầu quá, nàng mau xoa bóp cho ta đi.”
Nhìn hắn giả bộ, ta vừa buồn cười vừa có chút không nỡ.
Ngón tay ta nhẹ nhàng xoa bóp thái dương cho hắn, khẽ hỏi:
“Hoàng thượng có nói gì không?”
Hắn nhận ra giọng ta có gì đó không ổn, liền xoay người nắm lấy tay ta, ánh mắt đầy lo lắng nhưng lại mỉm cười trấn an:
“Hoàng thượng đâu có nói gì ta? Chẳng qua là mùa đông sắp đến, đám rợ Hồ phương Bắc lại chuẩn bị kéo đến cướp bóc, trong triều người thì động lòng tư lợi, người lại thực sự lo lắng cho dân chúng.”
Dương Yến Sơ thở dài, cười khẽ bóp má ta:
“Ta vốn dĩ định cùng phụ mẫu và nàng trải qua một cái tết vui vẻ, nhưng khi chúng ta có thể an vui, thì không biết bao nhiêu người ở biên cương đang không có nhà để về, không có cơm để ăn.”
Lòng ta chùng xuống, nước mắt tuôn rơi:
“Chàng xin trở lại biên cương rồi sao?”
Nước mắt trên mặt bị hắn đưa tay lau đi.
“Không phải ta, mà là cha mẹ ta sẽ đi. Sau triều, phụ thân đã dặn ta phải nói trước với nàng, mọi việc trong nhà đều nhờ nàng lo liệu, năm đầu tiên nàng về nhà chồng đã phải gánh vác tất cả, thực sự là vất vả cho nàng.”
Ta hít một hơi, nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thay-ty-ty-ga-cho-tieu-tuong-quan-benh-nang/3615089/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.