🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Phác Tôn Quân dạo gần đây cảm thấy tâm tư rất lạ lẫm, giống như thấy thiếu vắng thứ gì.



Ngài tựa đầu qua khung cửa sổ, ngước nhìn ánh trăng trắng ngà soi sáng vạn vật, bên tai nghe tiếng gió thổi đung đưa táng cây trong hậu viên, bình thường cầu yên tĩnh như vậy còn không được, tại sao khi được mãn nguyện rồi lại thấy có chút khó chịu?



Còn nhớ lần cuối nhìn thấy tên nam nhân phiền phức đó là lúc ném hắn xuống hồ, tính cách Phác Tôn Quân vốn rất kiên định và quyết đoán, khi làm việc gì rồi đều chưa từng tự hỏi bản thân có làm đúng hay không, nhưng trong khoảnh khắc ném Chiêu Tử Luân xuống hồ, ngài đã rất do dự liệu mình có dụng lực quá mạnh hay không.



"Mong là hắn không bị thương." Tôn Quân vô thức nói ra lời trong lòng mà quên mất trong thư phòng không phải chỉ có một mình ngài.



"Thứ cho Tiểu Điệp tò mò, nhưng đại nhân đang nghĩ về ai thế?"



"..."



Tiểu Đán đảo mắt một cái liền nhận ra người đó là ai: "Chiêu Tử Luân?"



"Không thể nào đâu, đại nhân rất ghét hắn mà?"



"Nhưng dạo gần đây đại nhân cứ hay nhìn ra ngoài cửa lắm, thường thì chỉ có hắn là ngồi ở đó mỗi ngày thôi."



Vừa nói dứt câu cả hai người họ được "ưu ái" ra ngoài cửa, quỳ phạt đúng nơi Chiêu Tử Luân thường hay ngồi.



Phác Tôn Quân vẫn giữ nét nghiêm chỉnh lạnh lùng trước sau như một, gạt bỏ suy nghĩ linh tinh tiếp tục cầm bút viết văn tự, hình

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thay-tan-nuong-minh-hon-voi-quy/3310939/chuong-23.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.